Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiều Phương Hạ lập tức đi mở cửa. Bà Trần tươi cười đi vào, đem bữa sáng đặt lên trên bàn nhỏ trong phòng rồi nói: 

"Cậu hai nửa đêm hai ba giờ sáng về đây còn không quên lo cho mợ. Cậu biết mấy ngày nay mợ không ăn được gì, biết mợ thích ăn cua lông và bánh Hải Đường ở thành phố bên cạnh nên đã mang về một ít, bánh Hải Đường vẫn luôn được để trong hộp giữ nhiệt nên vẫn còn nóng hổi, mau ăn đi"

 

Lệ Đình Tuấn quả nhiên trở về rồi, cô không phải đang nằm mơ. Kiều Phương Hạ ngây người một lúc rồi ngồi vào bàn ăn, gắp một miếng bánh Hải Đường, cô phát hiện lớp bánh bên ngoài vẫn còn nóng, tỏa ra mùi thơm thoang thoảng của hoa quế, lớp đường bọc bên ngoài vẫn còn giòn tan.

 

Cô cắn một miếng nữa, chỉ cảm thấy trong lòng vừa ngọt vừa nóng.

 

Rõ ràng hôm trước còn nói muốn tìm cô tính sổ, kết quả vẫn nhớ cô thích ăn cái gì.

 Kiều Phương Hạ sáng sớm bình thường không thích ăn cái gì quá ngọt, nhưng mà bởi vì Lệ Đình Tuấn đích thân đem tới cho cô, ăn một mạch hết cả cái bánh Hải Đường.

 

Bà Trần nhìn thấy khẩu vị ăn uống của cô đúng thật là tốt hơn rồi, lập tức hỏi:

 “Buổi trưa hấp cua lông cho cô ăn nhé?” 

“Được ạ. Kiều Phương Hạ gật đầu trả lời.

 

Cô suy nghĩ một chút, lại hỏi bà Trần: “Anh ấy mang mấy con tới vậy?"

 “Mang tới hai hộp, hình như là hai mươi con. Bà Trần trả lời. 

“Vậy không bằng tôi mang tới nhà họ Phó cùng nhau ăn đi?" 

Đúng lúc Đình Trung cũng được nghĩ ở nhà rồi, ông ngoại cũng ở nhà. Kiều Phương Hạ lập tức nói. 

“Được đó, mợ chủ nên đi thăm cậu chủ nhỏ nhiều mới tốt chứ!” 

Bà Trần cười tít mắt trả lời.

 

Bà đúng là chỉ mong sao Kiều Phương Hạ và Đình Trung bồi dưỡng tình cảm mẹ con nhiều một chút.

 

Kiều Phương Hạ ăn xong bữa sáng, thu dọn xong rồi liền đến nhà họ Phó.

 

Lúc đi tới, Đình Trung đang dắt theo Mạn Phi chơi máy bay không người lái trong sân nhà.

 

Ở đằng xa, Kiều Phương Hạ còn chưa kịp xuống xe, Đình Trung nghe thấy tiếng của xe liền chạy qua, nhìn thấy Kiều Phương Hạ rồi, sửng sốt vài giây, lập tức bỏ đồ xuống vui vẻ bổ nhào vào trong lòng ngực của Kiều Phương Hạ.

 

Trên tay Kiều Phương Hạ cầm hai hộp cua lông, ôm lấy Đình Trung, suýt nữa bị cậu bé làm cho ngã lăn ra đất.

 “Mợ Mai Hoàng và cậu cũng tới rồi.” 

Đình Trung cười hi hi ôm lấy cổ của Kiều Phương Hạ.

 

Triều Mai Hoàng đến trước chào hỏi, nhưng Kiều

 

Phương Hạ mới tới chứ chưa chào hỏi, Đình Trung vui quá không biết phải làm thế nào cho phải.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK