Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiều Phương Hạ đã sắp xong chén đũa, cô quay đầu, đưa đôi đũa lại gần tay Lệ Đình Tuấn. 

Lê Đình Tuấn tựa lưng vào sô pha, anh ung dung nhìn cô, gương mặt không chút thay đổi, nói: "Anh mệt lắm, em đút anh đi." 

Kiều Phương Hạ nghe thế thì không nhịn được nhíu mày. Vừa nãy cô thấy rõ ràng anh còn rất phấn khởi trò chuyện với bác sĩ cơ mà, tại sao bác sĩ vừa đi một cái thì anh đã mệt đến độ không cầm nổi đôi đũa? 

Nhưng Lê Đình Tuấn chỉ chằm chằm nhìn cô, hai người giằng co hơn mười giây, Lệ Đình Tuấn vẫn không có ý định nhận lấy đôi đũa. 

"Đút anh một miếng thôi cũng không được sao?" Anh lặng im trong thoáng chốc, rồi hỏi nhỏ. 

Kiều Phương Hạ không hiểu sao lại thấy trong câu nói này của anh lại ẩn chứa chút uất ức, hệt như đang oán giận cô sao lại trở mặt, sao quá tàn nhẫn bạc tình. Hơn nữa, dưới đáy mắt anh còn hiện lên vài phần u oán. 

Sau đó người đàn ông đẹp trai kia cố ý há miệng ra. 

Kiều Phương Hạ không lên tiếng, quay đầu nhìn bữa sáng trên bàn. Sau đó cô lấy đũa gắp một một cái bánh bao nhỏ đưa tới trước miệng Lê Đình Tuấn. 

Lê Đình Tuấn chưa bao giờ ăn bánh bao bán ven đường, nhưng nể tình đây là do Kiều Phương Hạ tự tay đút cho nên anh bất đắc dĩ há mồm cắn một miếng. 

Kiều Phương Hạ kiên nhẫn chờ anh nhai xong miếng bánh bao kia rồi nhét nửa miếng còn lại vào trong miệng anh. 

Khoang miệng của Lê Đình Tuấn bị nhét đầy bánh bao khiến anh không khống chế được khẽ nhíu mày. Lúc anh đút cho Kiều Phương Hạ đều là đút từng miếng nhỏ một, 

 

sợ cô bị nghẹn. Nhưng sau đó anh nghĩ lại, cô có thể đút cho anh ăn đã là ngoại lệ rất lớn rồi, anh không thể oán giận thêm gì nữa. 

Anh chầm chậm nhai vài lần, cơ thể cũng dần dần xích lại gần người Kiều Phương На. 

Khi Kiều Phương Hạ nhận ra anh đang dựa vào đùi cô, cả người cô cứng lại, hai mắt nhìn thẳng về phía anh. 

"Để anh dựa một lát thôi, một lát là tốt ngay.” Không chờ cô mở miệng đồng ý, Lệ Đình Tuấn đã nhắm mắt lại, nhỏ giọng nói với cô. 

Lê Đình Tuấn quả thật rất mệt mỏi. Suốt một tuần ở nước ngoài, ngày nào anh cũng phải họp, rồi còn phải bay qua bốn quốc gia, tối hôm qua vừa xuống khỏi máy bay. Anh vốn định sẽ quay về nhà họ Phó nghỉ ngơi một ngày cho khỏe, ai ngờ Kiều Tứ Văn lại xảy ra chuyện nên anh như ngựa không ngừng vó, vừa sắp xếp ca mổ cho ông ấy vừa vội vã lái xe tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK