“Muốn tôi không làm loạn nữa cũng được” Lê Đình Tuấn suy ngẫm một chút, thấp giọng trả lời. Vừa nói, một bàn tay vừa nhẹ nhàng đặt lên eo của Kiều Phương На.
Kiều Phương Hạ bị anh kéo lại, không khống chế được đi một bước nhỏ về phía trước, ngã vào lồng ngực của anh.
“Buổi chiều lúc rời đi, tôi để quên mấy thứ ở chỗ em, em trả lại cho tôi thì tôi sẽ không làm loạn nữa” Anh nhẹ nhàng nói với cô.
Kiều Phương Hạ nâng mắt nhìn anh, không lên tiếng. Cô rõ ràng không lấy cái gì của Lê Đình Tuấn.
“Hôn chỗ này một chút” Lê Đình Tuấn đưa tay chỉ vào chóp mũi của mình.
Kiều Phương Hạ bỗng nhiên chợt nhớ ra, buổi chiều lúc trước khi rời đi, Lệ Đình Tuấn đã hôn lên chóp mũi của cô. Anh ấy muốn nói cái này sao?
Lệ Đình Tuấn nhìn dáng vẻ cô nháy mắt đã trợn mắt há mồm, mặt lạnh nói: “Vừa nãy cái gì em cũng muốn tính toán rõ ràng với tôi, vậy nếu tôi hôn em thì em không phải nên trả lại à?”
Lúc này Kiều Phương Hạ mới hiểu được, lần trước trên Messenger, Lệ Đình Tuấn nói tính toán rõ ràng là có ý gì.
Kiều Phương Hạ chưa từng thấy có người nào lại tính toán như vậy. Cô cho rằng bản thân đã quen biết Lệ Đình Tuấn mười mấy năm, hẳn là cũng đủ để hiểu rõ anh rồi, nhưng không ngờ trước kia, cô nhìn thấy sự ác liệt của anh, chẳng qua
cũng chỉ là phần nổi của tảng băng chìm.
Hai người giằng co trong yên lặng một lát, Kiều Phương Hạ đành cắn răng trả lời: “Tôi có thể trả tiền cho anh.”
“Tôi thiếu tiền sao?” Lê Đình Tuấn không chút nghĩ ngợi hỏi lại.
Thật ra vừa rồi Kiều Phương Hạ chuyển sáu mươi tỷ vào tài khoản của anh, Lệ Đình Tuấn cũng không tức giận, cũng không có ý tức giận lên người Kiều Phương Hạ, anh trả lời người khác vẫn luôn là kiểu như vậy. Hơn nữa vừa rồi trong lúc họp, anh đang giận dữ với cấp dưới nên rất nhanh đã bình tĩnh lại.
Sau khi gửi cho cô một hồi lâu cũng không thấy cô trả lời, anh mới phản ứng lại, gọi video cho cô, cô cũng không nhận, anh đoán cô giận rồi nên đành phải tự mình chạy qua đây.
“Nếu phải nói đạo lý thì em trả tiền cho tôi, là vì chiếc xe kia do tôi dùng tiền để mua, nhưng tôi hôn em thì đâu có liên quan gì với tiền bạc” Lê Đình Tuấn đợi Kiều Phương Hạ mấy giây rồi tiếp tục thản nhiên nói với cô.
“Anh chính là cố tình gây sự”