Thật ra vào ngày hôm qua, khi Kiều Phương Hạ hẹn hò với Ty Hoàng Nam thì bọn
họ đã đi ngang qua nhà hàng kia. Đó là một nhà hàng bốn sao, khá đắt tiền.
Cô suy nghĩ một lát, sau đó hỏi Từ Đình Vinh: “Tiền của anh cỏ..”
“Đủ” Từ Đình Vinh chỉ thản nhiên đáp lại một tiếng, sau đó anh ta quay đầu xe đi về phía nhà hàng.
Hai mươi phút sau, cả hai dừng lại ở lối vào của nhà hàng.
Khoảng mười một giờ, không có nhiều người đến ăn lắm nên khi hai người bước vào thì liền có chỗ ngồi ngay. Từ Đình Vinh lo lắng cho thân phận nghệ sĩ của Kiều Phương Hạ sẽ bị lộ nên anh ta yêu cầu một phòng riêng nhỏ.
Vị trí phòng riêng ngay sát bờ biển, mở cửa sổ nhìn ra có thể nhìn thấy cảnh bờ cát rất đẹp.
Kiều Phương Hạ bước vào phòng trước, cô chống cằm ngồi bên cửa sổ và nhìn ra ngoài một lúc. Ánh nắng mặt trời ấm áp chiếu vào, kèm theo đó là tiếng ồn ào của du khách đang nô đùa, điều này rất dễ chịu.
Từ Đình Vinh yêu cầu người phục vụ đưa thực đơn vào rồi anh ta ngồi xuống đối diện với Kiều Phương Hạ. Anh ta ngước mắt lên và hững hờ liếc nhìn Kiều Phương Hạ mấy lần.
Kiều Phương Hạ vô tình quay lại và bắt gặp ánh mắt của Từ Đình Vinh.
linh cũng không hề giấu giếm rằng anh ta đang thưởng thức vẻ đẹp của Kiều Phương Hạ. Anh ta đưa thực đơn cho cô và trầm giọng nói: “Vừa rồi tôi có hỏi người phục vụ, họ nói rằng ở gần đây có dự án lặn với ống thở, khá là đặc biệt. Cô có hứng thú không?”
Lặn với ống thở ư?
Kiều Phương Hạ chỉ hơi nhướng mày.
Thời tiết chỉ hơn mười độ C, chắc chắn nước biển sẽ rất lạnh. Trong tình hình này thì cô không thể xuống nước được.
“Tôi sợ lạnh” Cô cười cười rồi đáp.
“Vậy thì thôi, không đi nữa” Từ Đình Vinh gật đầu, sau đó nói: “Ở đây còn có một đường hầm dưới biển khá nổi tiếng và đẹp. Hôm qua cô có đi với Ty Hoàng Nam đến đó không?”
“Hôm qua chúng tôi đã đến thiên đường dưới đáy biển vui chơi rồi, nhưng đường hầm dưới biển thì vẫn chưa đi” Kiều Phương Hạ chỉ lắc đầu đáp.
“Muốn đi không? Từ Đình Vinh cười nhạt hỏi cô.
“Được, đi” Dù sao thì tất cả đều đi du lịch bằng quỹ của chương trình nên Kiều
Phương Hạ không quan tâm là đi đâu, chỉ cần vui là được rồi.
“Cô có tính cách thật tốt” Từ Đình Vinh vừa nhìn xuống thực đơn vừa khẽ nói.