“Tạm thời không cân nhắc” Bên đầu dây điện thoại kia, Lệ Đình Tuấn thấp giọng trả lời, hơi ngừng một lát, lại nói: “Chơi vui vẻ
Ty Hoàng Nam muốn làm app du lịch. Xuất phát điểm là tốt nhưng hiện nay trong nước đã có một app du lịch lớn. Huống chi, trước mắt, tinh lực của Lệ Đình Tuấn không làm được hạng mục phức tạp như vậy.
“Anh, anh cũng không nên hối hận” Ty Hoàng Nam nghe Lê Đình Tuấn có ý cúp điện thoại, ngay sau đó bèn ý vị thâm trường mà nói.
C
Lê Đình Tuấn dừng một chút, trả lời: “Tôi còn có cuộc họp qua video, có ý kiến gì, cậu gửi cho thư kí trước, tôi rảnh sẽ xem”
Dứt lời liền cúp điện thoại.
Vô Nhật Huy ở bên cạnh nhìn Lê Đình Tuấn, nói: “Thật ra thì ý tưởng của cậu Ty quả thật không tệ, ít nhất với hoàn cảnh trong nước, trừ những nghề đặc thù bị quốc gia khống chế, cho tới bây giờ, không có nghề nào là bị một công ty lớn độc quyền”
“Tôi biết” Lê Đình Tuấn thấp giọng trả lời.
Ty Hoàng Nam đầu óc nhanh nhẹn, Lê Đình Tuấn cũng có lòng bồi dưỡng cậu ta. Nhưng mà cậu ta tuổi tác còn quá nhỏ. Lê Đình Tuấn tạm thời sẽ không đơn giản mở ra một ngành mới, giao cho Ty Hoàng Nam. Trừ khi ông Năm trở lại.
Nhưng mà nhìn trước mắt, bộ phận thị trường nước ngoài không thể thiếu ông Năm được.
“Nếu vài ngày nữa cậu ta gửi tài liệu đến, trước tiên anh cứ tìm cớ trì hoãn cậu ta một thời gian” Lê Đình Tuấn yên lặng mấy giây, lại nói với Vô Nhật Huy.
“Vâng” Vô Nhật Huy ngay sau đó gật đầu nói.
“Đưa máy tính qua đây.” Lê Đình Tuấn vứt điện thoại và chồng văn kiện dày trên đầu gối qua một bên, nói với Vô Nhật Huy.
“Cậu hai.” Vô Nhật Huy nhịn không được, khẽ cau mày.
Lê Đình Tuấn ngước mắt nhìn anh ta một cái.
Vô Nhật Huy thật rất lo lắng cho cơ thể của Lê Đình Tuấn. Lần này Lệ Đình Tuấn nằm viện, kết quả chụp CT não bộ cũng không phải tốt lắm, nhưng mà Lệ Đình Tuấn dường như không để trong lòng chút nào. Trừ lúc hôn mê mười mấy giờ đồng hồ, cho đến bây giờ mới chỉ ngủ có mấy tiếng đồng hồ. Giống như người mấy ngày trước phát bệnh không phải là anh.
Nhưng mà chẳng qua Lê Đình Tuấn chỉ liếc nhìn anh ta một cái. Anh ta liền hơi cúi đầu, không dám nói gì nữa, xoay người đi lấy máy tính trên salon tới, giúp Lệ Đình Tuấn kết nối với cuộc họp qua video trong mạng nội bộ của công ty ở nước ngoài.