“Khách sáo rồi” Khách mời nam này tên là Từ Đình Vinh khá là trầm tính, không nói nhiều, chỉ khẽ gật đầu với Kiều Phương Hạ, sau đó quay người chuyển hành lý của Kiều Phương Hạ lên xe.
Khi Ty Hoàng Nam quay đầu lại, nhìn thấy Từ Đình Vinh đã chuyển đồ của Kiều Phương Hạ đi rồi khiến anh ta không khỏi cau mày.
Lệ Đình Tuấn đã dặn anh ta phải để ý Kiều Phương Hạ, vì vậy người duy nhất có thể tiếp cận với Kiều Phương Hạ là anh ta, Từ Đình Vinh tuyệt đối không được có ý đồ gì với Kiều Phương Hạ.
Nếu để cho Kiều Phương Hạ bị ghép đối với người ngoài, Lê Đình Tuấn chắc chắn sẽ lột da anh ta!
Bởi vì năm chiếc vali của Chu Thoại My được chuyển đi đầu tiên và hành lý của Kiều Phương Hạ thì ở sau cùng. Dù nam chính nam phụ có nói chuyện giao lưu với Kiều Phương Hạ nhưng Chu Thoại My không hề so đo tính toán.
Khi cả nhóm đến phòng chụp đã được sắp xếp ở khách sạn, đã đến phần chọn nữ chính quan trọng nhất.
Thật ra Kiều Phương Hạ không quan tâm cho lắm, cô thậm chí còn hy vọng rằng Chu Thoại My sẽ được chọn làm nữ chính.
Trong lúc chờ phiếu bầu của khách mời nam được thông báo, Kiều Phương Hạ và Chu Thoại My đều không nói gì, nhưng bạn nữ số bốn và số năm còn lại có nói chuyện phiếm vài câu.
“Căng thẳng sao?” Sau đó một lúc, Hà Vận mang kết quả tới, dùng lời thoại đùa giỡn với Kiều Phương Hạ và Chu Thoại My.
“Vẫn ổn, chủ yếu là tôi không muốn khách mời nam mà mình thích bị cướp mất thôi, còn lại thì không thành vấn đề” Chu Thoại My cười đáp.
“Không căng thẳng” Kiều Phương Hạ chỉ nhẹ nhàng trả lời đúng ba chữ.
Trước đó Hà Vân và Kiều Phương Hạ đã thảo luận về hướng kịch bản rồi vì vậy cô ấy biết rất rõ lúc này Kiều Phương Hạ đang nghĩ gì.
Cô ấy cố tình đặt lên bàn hai phiếu chọn Kiều Phương Hạ và hai phiếu cho Chu
Thoại My nói: “Tấm vé cuối cùng sẽ quyết định xem ai là nữ chính”
Vừa nói cô ấy vừa ra hiệu cho hai người cầm camera cùng lúc quay mặt của Kiều Phương Hạ và Chu Thoại My.
Sau vài giây, tuyên bố: “Chu Thoại My”
Kiều Phương Hạ hơi nhướng mày, như trút được gánh nặng.
Chu Thoại My quay đầu nhìn liếc nhìn Kiều Phương Hạ ở bên cạnh, hai người nhìn nhau, Kiều Phương Hạ cười nói với cô ta: “Tôi nói rồi mà, chắc chắn cô sẽ hơn tôi một phiếu”
“Cắt” Hà Vân lập tức ra hiệu dừng lại.
“Vất vả rồi, mọi người nghỉ ngơi trong hai mươi phút, chờ một lúc nữa chúng ta sẽ quay cảnh đi ăn trưa”