Mục lục
Chiến thần bất bại – Tiêu Chính Văn (Truyện full tác giả Hắc Long)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Liễu Thanh cau mày, ánh mắt nghiêm túc nhìn Tiêu Chính Văn, nói: “Anh phát hiện ra từ lúc nào?”  

             Tiêu Chính Văn thu con dao quân đội năm cạnh lại, thản nhiên nhìn Liễu Thanh nói: “Từ khoảnh khắc tôi giết chết hai chiến thần là tôi đã phát hiện ra rồi”.  

             Nghe vậy, Liễu Thanh hít sâu vào một hơi, ngẩng đầu nhìn trời, nói: “Khẩn cầu chủ soái Tiêu đừng nói chuyện này ra ngoài”.  

             Tiêu Chính Văn hoài nghi, hỏi ngược lại: “Tôi có một chuyện không thể hiểu nổi, tại sao anh có thực lực mạnh như vậy mà vẫn phải cúi mình trước người khác. Theo lý mà nói, với thực lực này của anh, dù có là cả nhà họ Ngô ở Nam Thục thì cũng đều không phải đối thủ của anh”.  

             Nghe tới đây, Liễu Thanh trầm mặc trong chốc lát rồi quay người nhìn Sư Song Song đang chăm sóc bố mẹ trong phòng khách, khoé miệng lộ ra nụ cười ấm áp, nói: “Bởi vì vợ của tôi, tôi không muốn cô ấy bị kéo vào trong cuộc phân tranh vô cớ. Mặc dù thực lực của tôi rất mạnh, thế nhưng cô ấy lại chỉ là một người bình thường. Tôi có thể không sợ bất cứ ai, nhưng tôi lại sợ cô ấy bị thương, sợ mất đi cô ấy”.  

             Nghe vậy, Tiêu Chính Văn cũng nhìn về phía bóng lưng đang bận rộn của Sư Song Song, bất giác nghĩ tới Khương Vy Nhan.  

             Lựa chọn của Liễu Thanh rất giống với anh khi trước.  

             Vì vợ của mình mà cam tâm tình nguyện từ bỏ một số thứ.  

             “Anh với tôi đều là kiểu người giống nhau, nhưng điều tôi muốn nói với anh là một mực nhẫn nhịn ngược lại sẽ khiến cho mọi chuyện ngày một trở nên tệ hại hơn! Giống như Ngô Khắc Dũng hôm nay, nếu như anh thể hiện thủ đoạn mạnh mẽ thì tôi tin rằng nhà họ Ngô cũng sẽ không dám áp chế và sỉ nhục nhà họ Sư như vậy nữa”.  

             Tiêu Chính Văn nói.  

             Liễu Thanh nghe tới đây thì nhướng mày, trầm mặc trong chốc lát, sau đó hít sâu vào một hơi, đáp: “Tôi đã hiểu rồi”.  

             Tiếp đó, Liễu Thanh quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn rồi hỏi: “Chủ soái Tiêu, không biết anh tới tìm tôi là có chuyện gì vậy?”  

             Tiêu Chính Văn nghiêm túc nhìn đối phương, nói: “Tôi muốn anh trở thành cánh tay đắc lực của mình”.  

             Nghe vậy, Liễu Thanh nhíu mày, khuôn mặt đanh lại, nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Chủ soái Tiêu, anh nói gì cơ?”  

             Tiêu Chính Văn cười bình thản, nói: “Tôi đã nhìn trúng thực lực và cả nhân phẩm của anh nữa. Chủ soái tôi muốn thu nạp anh trở thành phó tướng của mình! Cùng tôi dẹp tan sự uy hiếp của bốn gia tộc lớn đối với Hoa Quốc!”  

             Nghe thấy lời này, Liễu Thanh nhất thời không có phản ứng gì.  

             Anh ta trầm mặc trong chốc lát, sau đó chắp tay khom lưng nói: “Chủ soái Tiêu, tôi nhất thời không thể hiểu được nên chưa thể đưa ra quyết định, vẫn mong chủ soái Tiêu cho tôi được suy nghĩ vài ngày”.  

             Lời Tiêu Chính Văn nói không khỏi khiến anh ta quá mức chấn động.   

             Liễu Thanh chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ có một ngày bản thân được vua Bắc Lương xem trọng, thu nạp mình về dưới trướng.  

             Tiêu Chính Văn nhìn Liễu Thanh, nói: “Được, tôi cho anh thời gian ba ngày, sau ba ngày, tôi sẽ rời khỏi Thục Địa. Nếu như ba ngày sau anh vẫn chưa tới tìm tôi thì tôi sẽ xem như anh đã từ bỏ. Có điều, anh không cần phải lo lắng, dù anh không trở thành thuộc hạ của tôi thì tôi vẫn muốn kết bạn với anh như cũ. Sau này, có bất cứ khó khăn hay điều gì cần trợ giúp thì cứ liên hệ với tôi”.  

             Nói xong, Tiêu Chính Văn để lại phương thức liên lạc cho Liễu Thanh, đồng thời rời khỏi nhà họ Sư để trở về Tây Thục.  

             Liễu Thanh nhìn bóng lưng đang bước ra khỏi sân nhà họ Sư của Tiêu Chính Văn, trong lòng vô cùng phức tạp và do dự.  

             Mà vào lúc này, Sư Song Song bước tới, đứng bên cạnh Liễu Thanh, nhìn anh ta nói: “Chồng à, sao vậy?”  

             Liễu Thanh quay đầu, mỉm cười dịu dàng, nói: “Không có gì đâu”.  

             Sau khi Tiêu Chính Văn trở về khách sạn, Khương Vy Nhan cũng tiến lên đón anh với vẻ mặt ngập tràn vẻ lo lắng và sốt ruột.  

             “Chồng à, anh vừa đi đâu thế, em lo cho anh chết mất thôi”, Khương Vy Nhan nói, gương mặt nhỏ bé đầy ấm ức.  

             Tiêu Chính Văn véo gương mặt nhỏ bé của Khương Vy Nhan, nói: “Đi giải quyết chút chuyện thôi, sao thế, cơ thể em đã tốt hơn chút nào chưa?”   

             Khương Vy Nhan gật đầu nói: “Tốt hơn rất nhiều rồi, đúng rồi chồng à, em có cảm giác hình như thực lực của mình đã tiến bộ lên không ít rồi”.  

             “Vậy sao? Để anh xem nào”.  

             Tiêu Chính Văn nói, dẫn Khương Vy Nhan đi đến một bãi cỏ trong khách sạn.  

             Sau đó, Khương Vy Nhan hít sâu vào một hơi, phô diễn thực lực của bản thân trên bãi cỏ.  

             Động tác nhanh chóng, thực lực cường đại, trong cơ thể có một luồng năng lượng dồi dào.  

             Mặc dù vẫn chưa thể phát huy hết toàn bộ sức mạnh, thế nhưng thực lực hiện giờ của Khương Vy Nhan đã vượt qua cảnh giới quân vương, đạt đến thực lực chiến thần một sao!  

             Điều này cũng khiến cho Tiêu Chính Văn vô cùng kinh ngạc!  

             Tốc độ tiến bộ này quá nhanh rồi!  

             Ngay cả anh cũng không khỏi cảm thán, vợ của mình thật đúng là “yêu quái” trong đám quái vật!  

             Nếu như Khương Vy Nhan tiêu hoá toàn bộ năng lượng trong cơ thể của cô thì ít nhất có thể đạt tới thực lực chiến thần địa cấp ba sao!!!  

             “Chồng à, sao rồi?”  

             Khương Vy Nhan bước tới, thở hổn hển, rất căng thẳng và mong đợi nhìn Tiêu Chính Văn.  

             Tiêu Chính Văn ôm chầm lấy cô, vui vẻ hôn vài cái lên trên gương mặt trắng nõn của cô, nói: “Vợ ơi, em đúng là đỉnh của chóp, bây giờ em đã là một cường giả chiến thần rồi! Sau này nếu như người ở dưới mức chiến thần huyền cấp hai sao dám bắt nạt em thì em hoàn toàn có thể tự mình ra tay được rồi!”  

             “Thật… thật vậy sao?”  

             Khương Vy Nhan cũng hoàn toàn kinh ngạc, còn có đôi chút không dám tin vào bản thân.  

             Từ trước tới nay, cô vẫn chưa một lần được thực chiến, vậy nên cô không quá tin tưởng vào thực lực của chính mình.  

             Dù cho thường ngày luyện tập cùng với Tiêu Chính Văn thì cô cũng không thể phát huy hết toàn bộ thực lực.  

             Tiêu Chính Văn gật đầu, nói: “Thật đấy, anh tập luyện với em”.  

             Nói xong, Tiêu Chính Văn buông Khương Vy Nhan ra, hai người cùng nhau luyện tập trên bãi cỏ.  

             …  

             Đêm đến.  

             Khương Vy Nhan vừa mới chìm vào giấc ngủ, Tiêu Chính Văn ngồi trong phòng khách, lật giở mấy mảnh giấy cũ của cuốn Thiên Sơn Thư Lục ra, lại tiếp tục nghiên cứu.  

             Anh muốn xem bên trong những mảnh giấy cũ liên quan đến y thuật này liệu có cách gì có thể dẫn dắt cho sức mạnh bên trong cơ thể Khương Vy Nhan được bộc lộ hết ra hay không.  

             Xem mãi một lúc lâu, Tiêu Chính Văn thật sự đã phát hiện ra một phương pháp.  

             Thế nhưng, phương pháp này chỉ ghi chép một nửa, phần còn lại có lẽ đang ở trong những mảnh giấy cũ khác.  

             Nghĩ vậy, Tiêu Chính Văn cau mày thầm nhủ: “Những mảnh giấy cũ còn lại đều nằm trong tay ba gia tộc lớn kia, đã đến lúc phải đòi lại rồi”.  

             Thế nhưng.  

             Đúng vào lúc này, Tiêu Chính Văn nhướng mày, trong đáy mắt loé lên ánh sáng sắc lạnh!  

             Trong hành lang bên ngoài cửa vừa xuất hiện vài luồng hơi thở của những kẻ có thực lực không hề thấp!!!  

             Khoé miệng Tiêu Chính Văn khẽ nhếch lên, lộ ra nụ cười lạnh lùng, nói: “Xem ra Tây Thục này cũng không yên bình cho lắm nhỉ”.  

             Mà cùng lúc đó, bên ngoài hành lang tầng này của khách sạn, năm bóng người mặc đồ màu đen lần mò trong bóng đêm, cẩn thận đi tới trước cửa căn phòng của Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan.  

             Năm người này đều bịt kín mặt, chỉ để lộ ra năm đôi mắt ngập tràn sát khí và vẻ hung hãn.  

            

 

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
K
30 Tháng năm, 2023 21:14
Xem chuyện giết thời gian cho vui nhưng phải thấy tư tưởng bọn mọi Trung Quốc ghê thật từ , thằng tác giả , cái gì cũng là của chúng nó , có khi cái quần sịp của Tôi nó cũng bảo là khăn mặt của thằng Vua bỏ mẹ nào của đất nước nó cũng nên😂😂😂
K
02 Tháng năm, 2023 10:10
Càng xem càng ghét tg xây dựng nhân vật nữ chính ngu kg biết ví với loài nào nữa
K
27 Tháng tư, 2023 17:04
Xây dựng nhân vật như L , Chiến thần giỏi giang mà lấy phải con vợ bị thiểu năng
K
25 Tháng tư, 2023 17:28
Nữ chính ngu hết phần thiên hạ , xem chuyện mình chỉ mong con này thường xuyên bị ăn đòn , vì vừa ngu vừa đần và mất dạy với người tử tế với mình còn tử tế với người mất dạy và khốn nạn với mình . Nói chung chỉ muốn con này bị ăn đòn
K
24 Tháng tư, 2023 14:33
Đời sợ nhất lấy phải con vợ ngu , mà nhân vật nữ chính vừa ngu lại vừa đần , sao xây dựng nhân vật zở thế
BÌNH LUẬN FACEBOOK