“Chỉ là lần này, hiện tượng Thiên Cung Phá Lang càng kỳ dị hơn, cũng báo hiệu tai họa lần này càng nghiêm trọng hơn, vì vậy, ý của thiếu chủ là khiến Hoa Quốc thương vong ba mươi ngàn người! Âu Lục trục xuất một trăm tỷ người!”
Lời vừa dứt, sắc mặt gia chủ của Thánh Giáo Đình lập tức trắng bệch!
Hoa Quốc ba mươi ngàn người, trong đó còn bao gồm một số người chết tự nhiên, mà bên Âu Lục, lại phải trả bằng một trăm tỷ người chết!
“Quá…”
“Hả?”
Không đợi Giáo Hoàng mở lời, trong con ngươi của Hắc Bá đột nhiên phát ra hai luồng sáng, lạnh lùng nhìn về phía ông ta.
Chỉ là một ánh mắt lướt qua, lại dọa Giáo Hoàng không dám nói nhiều thêm nửa chữ!
“Thái Bá, Vy Hào và Ưu đại tộc bên kia xử lý như thế nào? Dù sao việc liên quan đến toàn bộ thế tục, người dân Hoa Quốc ta cũng phải trả giá bằng hàng vạn người, bọn họ…”
Một người đàn ông bên cạnh mặc triều phục thời Đường đứng lên nói.
“Ưu đại tộc sẽ bị diệt tộc, Vy Hào diệt hết 80- 90%! Đây là chủ ý của thiếu chủ!” Hắc Bá cố ý đọc kéo dài hai chữ thiếu chủ.
“Tán thành!”
“Tán thành!”
...
Trong tất cả những người có mặt tại đây, trừ Giáo Hoàng và người của gia tộc Zesis, hầu như đều là người Hoa Quốc, vì vậy, hầu như không có ai phản đối lời đề nghị của Hắc Bá.
“Không biết cậu Tiêu nghĩ như thế nào?” ánh mắt của Hắc Bá cuối cùng cũng dừng ở Tiêu Chính Văn.
Dù sao hôm nay Tiêu Chính Văn cũng đã tiến vào hàng ngũ lãnh đạo cấp cao chân chính, có quyền sinh sát trong tay!
“Hắc Bá, tôi chỉ muốn nói, bất kì một người dân nào của Hoa Quốc, đều là anh chị em của Tiêu Chính Văn tôi!” Tiêu Chính Văn nói xong, quay người nhìn về phía Thánh Giáo Đình.
Ý của Tiêu Chính Văn đã rất rõ ràng.
“Ha ha!”
Hắc Bá đột nhiên vuốt râu cười nói: “Cậu Tiêu, sinh lão bệnh tử, mấy chục vạn người, mỗi năm chết đương nhiên cũng không chỉ ba mươi nghìn người! Không chỉ có trong lòng cậu Tiêu có Hoa Quốc, mà thiếu chủ cũng có trách nhiệm bảo vệ Hoa Quốc!”
Nghe Hắc Bá nói xong, Tiêu Chính Văn lúc này mới gật đầu đồng ý.
Thánh Giáo Đình và gia tộc Zesis, cũng chỉ có thể âm thầm chấp nhận, cho dù bọn họ không muốn nhìn thấy Âu Lục máu chảy thành sông, nhưng lời của bọn họ, ở trước mặt những người này, chẳng khác gì tiếng chó sủa, căn bản không ai quan tâm!
Huống hồ trong mắt mọi người ở đây, người Âu Lục chẳng qua chỉ là súc vật mà thôi, chết thì đã sao?