Thiên Quỳnh Tử này là người có tài nghệ tuyệt với, nghe nói ông ta có quan hệ vô cùng sâu xa với vương thất họ Chu, thậm chí còn từng đứng ngang hàng với Trương Nghi, thân phận thâm sâu khó lường!
Mà bản thân ông ta lại là một cao thủ cảnh giới Đế Quân!
"Bốn cậu chủ Chiến Quốc tề tựu, còn có cao thủ vùng ngoài vũ trụ ở đây, chúng ta vẫn nên khiêm tốn thì hơn!", Thiên Quỳnh Tử nhìn Bệ Kính, nhỏ giọng nói.
Giờ phút này, Hồng Ấn đang bay qua đỉnh đầu mọi người, uy nghiêm áp đảo, không có hề có ý định che giấu, ngay cả cao thủ cảnh giới Đại Đế cũng cảm thấy khó thở!
Bệ Kính không nhịn được ngẩng đầu nhìn lên Hồng Ấn trên không trung, cau mày nói: "Ông ta là Hồng Ấn trong truyền thuyết à?"
"Không sai, ông ta là cao thủ tới từ vùng ngoài vũ trụ - Hồng Ấn! Cho nên tốt nhất chúng ta không nên khoa trương quá!", Thiên Quỳnh Tử cũng nhìn Hồng Ấn nói.
Theo lý mà nói, ông ta và Hồng Ấn đều là cao thủ cảnh giới Đế Quân, nhiều nhất cũng chỉ ngang vai vế mà thôi, không nên sợ hãi như vậy.
Nhưng Thiên Quỳnh Tử là người sáng suốt, quan hệ giữa Hồng Ấn và bốn cậu chủ Chiến Quốc quá mức vi diệu, ai mà biết, bốn cậu chủ Chiến Quốc có liên quan gì đến Hồng Ấn hay không?
Lỡ như chọc giận Hồng Ấn thì phải đối mặt với việc bốn cậu chủ Chiến Quốc bắt tay chèn ép, ông ta không muốn trở thành Tiêu Chính Văn thứ hai!
Vào thời khắc này, không ít người của Thánh Giáo Đình cũng lũ lượt chạy tới, thế tử Âu Lục cũng nhao nhao xuất hiện!
Dù Errdogan bị thương nặng, nhưng giờ phút này vẫn đứng ngạo nghễ trên không, quan sát mọi người phía dưới!
Ông lão tóc trắng đối diện nhìn xa xa về phía đám người Errdogan chắp tay cúi đầu xem như lời chào hỏi, Ngụy Vinh Kỳ cũng chắp tay chào ông lão theo nghi thức của đồng môn.
Cử động rất nhỏ này càng minh chứng chắc chắn suy đoán của không ít người trước đó!
"Ông nội, người đã đạt đến cảnh giới như bọn họ cũng cần chạy tới học hỏi sao?"
Lúc này, một cô gái trẻ tuổi trong đám người nhỏ giọng hỏi Thiên Quỳnh Tử bên cạnh.
"Đừng nói bậy! Bốn cậu chủ Chiến Quốc đích thân tới, đương nhiên là vì trong biển Sao Trời có khí tức của rồng, người ta còn cần học hỏi sao?", Thiên Quỳnh Tử nhíu mày lại nhỏ giọng mắng.
Cô gái nghe vậy, không hiểu nhíu mày lại nói: "Khí tức của rồng? Chẳng phải ông nói, khí tức của rồng chỉ có thể dựa vào bản thân tư tu luyện để đạt được sao? Tất cả ngoại lực đều không thể sử dụng mà!"
"Chẳng lẽ ngay cả đạo lý dễ hiểu như vậy mà những cậu chủ thời Chiến Quốc như họ cũng không hiểu sao?"
"Đừng nói bừa!"
Thiên Quỳnh Tử nhíu mày, trợn mắt nhìn cô gái trẻ nói: "Cháu có biết, khí tức của rồng thật và khí tức của rồng khác biệt gì không? Vốn dĩ trong biển Sao Trời này có sóng lớn ngút trời cũng là vì hàm chứa một luồng khí tức của rồng thật!"
"Đó là ý chí cường đại của Long tộc truyền từ thời thượng cổ, bất kể ai có được khí tức của rồng thật, đều sẽ xông thẳng lên trời như có thần giúp, thậm chí đột phá Thiên Cảnh cũng là chuyện trong tầm tay!"