Dù nhà họ Lãnh bị các gia tộc giàu có của Giang Trung lật đổ thật thì đó cũng là số mệnh!
Biểu cảm lúc này của Lãnh Kế Hồng đột nhiên trở nên tự nhiên như vậy, Tiêu Chính Văn cũng không khỏi liếc nhìn ông ta.
Xem ra Lãnh Kế Hồng vẫn có tố chất tâm lý!
“Vậy thì cảm ơn sếp Lãnh nhiều!”
Khương Vy Nhan nói xong lại quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn.
Thấy Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, lúc này cô mới đồng ý với đề nghị của Lãnh Kế Hồng.
Thấy Khương Vy Nhan gật đầu, Lãnh Kế Hồng lập tức nhoẻn miệng cười.
Cử nhóm nhân viên này sang cũng tương đương với việc kéo gần hơn mối quan hệ với Khương Vy Nhan và Tiêu Chính Văn!
Vào lúc mấy người Tiêu Chính Văn bước từ trên xe xuống, một người đàn ông mặc đồ đại cán cũng dừng xe lại và đẩy cửa bước xuống.
Người này chính là Quách Diễn!
Bởi vì ban nãy nhìn thấy cảnh tượng Viên Hỗn Thiên không bị nước mưa làm ướt, ông ta đang định tới trước cửa tập đoàn Vy Nhan để dạy dỗ Tiêu Chính Văn.
Thế nhưng xét tới việc ông cụ Viên đang ở đó, chút bản lĩnh của ông ta hoàn toàn chẳng đáng là gì nên mới đi theo cả chặng đường tới trước cửa Vọng Tinh Lâu.
Quách Diễn nhìn thẳng vào Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt lạnh lùng, giơ tay lên và rút ra một thanh kiếm từ bên hông, bước về phía Tiêu Chính Văn dưới màn mưa.
Thanh kiếm đó quét trên mặt đất toé lên tia lửa, không khí xung quanh lập tức bị bao phủ bởi sát khí vô hình.
“Anh Tiêu!”
Lãnh Hàn Băng là người đầu tiên phát hiện ra Quách Diễn, vội vàng hô lên một tiếng với Tiêu Chính Văn.
Thật ra Tiêu Chính Văn đã biết Quách Diễn đi theo sau mình cả chặng đường từ lâu, chỉ là chưa có động tĩnh gì.
Quách Diễn chẳng qua chỉ là một đại tông sư võ đạo cấp chủ soái một sao mà thôi, đừng nói là làm Tiêu Chính Văn bị thương, ngay cả những người xung quanh anh, ông ta cũng đừng hòng động tới!
“Tiêu Chính Văn!”
Quách Diễn đứng trong màn mưa, gào lên một tiếng về phía Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính Văn lại chẳng buồn dừng bước, tiếp tục đi về phía cửa Vọng Tinh Lâu.
Quách Diễn thấy mình bị Tiêu Chính Văn phớt lờ thêm lần nữa, hai mắt dường như muốn toé ra lửa!
“Tôi là đại đệ tử Quách Diễn của Tinh Kiếm Tông mà cậu lại dám khinh thường tôi!”
Quách Diễn giận tới mức khuôn mặt trở nên méo mó, ông ta cầm theo thanh kiếm dài lao nhanh về phía Tiêu Chính Văn.