Trong mắt ông lão loé lên sát khí khủng bố, ngay cả bầu trời cũng bị bao phủ bởi một tầng sương trắng mờ ảo, nhiệt độ hạ xuống mười mấy độ chỉ trong nháy mắt!
Rất rõ ràng, ông lão lúc này cũng đang nhẫn nhịn, nếu không e rằng đã ra tay từ lâu rồi!
“Nói hay lắm! Nếu đã như vậy thì hôm nay điện Thần Hoàng chúng tôi sẽ không nhúng tay vào chuyện này nữa, có điều tôi phải nhìn xem cậu ta sẽ giết Tả Phượng Kiều thế nào!”
La Thiên Hựu nghiến răng lên tiếng.
Dẫu sao điện Thần Hoàng cũng chẳng phải là đối thủ của nhà họ Hiên Viên, ở trước mặt cường giả, kẻ yếu căn bản không có tư cách để đàm phán!
Thế nhưng hôm nay Tả Phượng Kiều xuất hiện không chỉ đại diện cho điện Thần Hoàng mà còn là Âm Tư và thập điện Diêm Vương!
Tả Phượng Kiều cũng lạnh lùng nhìn về phía Tiêu Chính Văn, cố chấp lên tiếng nói một câu: “Dựa vào anh mà cũng dám giết tôi ư? Cho anh thêm mười lá gan nữa đấy!”
Cô ta tin rằng Âm Tư sẽ không bỏ mặc cô ta, dù Âm Tư không tiện tham gia vào, Tả Bạch Đào cũng sẽ nhanh chóng liên lạc với bên phía thập điện Diêm Vương, ít nhất Sở Giang Vương cũng sẽ không trơ mắt nhìn mình chết trong tay Tiêu Chính Văn!
“Yên tâm, trước khi viện binh của cô tới, tôi sẽ không giết cô đâu!”, Tiêu Chính Văn bật cười lạnh lùng, nói.
“Láo xược! Cậu dám động vào cô ta thử xem!”
Tiêu Chính Văn vừa nói dứt lời, trên bầu trời đột nhiên mây đen ùn ùn kéo tới, một luồng khí tức điên cuồng cũng đổ ập xuống theo, nháy mắt đã ép lui khí thế của dòng dõi Hiên Viên!
Hai luồng khí tức mạnh mẽ bùng nổ, gần như chia đôi bầu trời.
Trong một luồng khí tức đáng sợ đầy máu, lập tức nhuộm máu nửa bầu trời.
Trong màn máu đó, vô số bóng người xuất hiện, tất cả đều mặc áo giáp, tay cầm đao.
Không hề thua kém gì tộc Hiên Viên, thực lực đủ để chống lại tộc Hiên Viên, khiến mọi người đều chấn động.
Đặc biệt là ông lão áo đen dẫn đầu, mái tóc dài bạc trắng xõa trên vai, đôi mắt đỏ như máu đầy sát khí, mạnh ngang với ông lão tóc bạc của tộc Hiên Viên.
Chỉ một ánh mắt của ông ta cũng đủ để khiến tất cả mọi người đều cảm thấy sức ép nặng nề.
Huyết ngục của nhánh chính Hình Thiên cũng là chỗ dựa của Tả Bạch Đào ở âm phủ đã chính thức lộ diện thân phận.
Với cục diện hiện tại, đây không còn là trận đấu giữa Tả Phượng Kiều và Tiêu Chính Văn nữa, mà là trận chiến đẫm máu giữa hai thế lực.
Lúc này, đại diện của các thế gia cũng lần lượt rời khỏi hiện trường, hiển nhiên không ai muốn nhúng tay vào cuộc tranh chấp này.
Nhánh chính Hình Thiên cũng là một trong những thế lực lớn trong âm phủ, mặc dù giống tộc Hiên Viên, lâu rồi chưa xuất thế, nhưng không ai dám coi thường bọn họ.
Thấy người của nhánh chính Hình Thiên, La Thiên Hựu cười nhạt, phất tay, một vài tia sáng trong điện Thành Hoàng phóng thẳng lên trời.
Một luồng sức mạnh bao phủ ngàn dặm, khí tức của tộc Hiên Viên bị ép lui.
“Hiên Viên Ngự! Ông còn muốn tiếp tục không?” La Thiên Hựu đắc ý hỏi.
Trước khi điện Thành Hoàng quả thực thua kém nhà họ Hiên Viên, nhưng bây giờ đã hình thành cục diện hai chọi một, nhà họ Hiên Viên đã thất thế, nếu hai bên giao đấu thì nhà họ Hiên Viên sẽ bị tiêu diệt.
Ông lão tóc bạc phía nhánh chính tộc Hiên Viên chính là Hiên Viên Ngự, đối mặt với thế cục một chọi hai này, ông ta tự tin có thể phá hủy điện Thành Hoàng, thậm chí là giết được Tả Bạch Đào.
Nhưng kết quả là tộc Hiên Viên lại bị đối phương tấn công, thậm chí từ này về sau không thể khôi phục lại nổi.