Chuyện đã đến nước này, mấy người họ đều thấy hơi hối hận, bọn họ nghĩ không nên tới đây, hoặc không nên tới vào lúc này.
Đối mặt với nhân vật đáng sợ như vậy, có thể bọn họ sẽ bị Tiêu Chính Văn giết ngay khi bước vào hành lang thời không.
Chứ đừng nói đến việc đi hết hành lang thời không, xưng thánh xưng vương!
Mãi hơn mười phút sau, khi Tiêu Chính Văn bước vào cổng thành, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.
Thấy Tiêu Chính Văn đi vào hành lang thời không, Tần Lương Ngọc cũng đi vào theo.
Lúc đi đến trước mặt đám người Thiên Tuyệt, Tần Lương Ngọc đột nhiên dừng bước, chế nhạo: “Bây giờ các người còn thấy chúng tôi là lũ kiến nữa không?”
“Kiến?”
Nghe vậy, sắc mặt của bảy vị Thiên Tài lập tức trở nên khó coi.
Nhưng bọn họ đâu còn dám chế giễu Tần Lương Ngọc như lúc nãy nữa.
Cho đến khi bóng dáng của Tần Lương Ngọc cũng biến mất trong hành lang thời không, tất cả mọi người mới thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng thì bọn họ cũng bảo toàn được tính mạng.
“Xem ra chúng ta không nên vào hành lang thời gian từ nơi này, có một vị sát thần như vậy bên cạnh, tôi luôn có cảm giác không yên ổn!”
Một vị thiên tài run rẩy nói.
Hắn là Vạn Phong, đến từ giới Hoa Thiên, ở giới Hoa Thiên, hắn cũng là nhân vật hàng đầu, nhưng sau khi biết được thực lực của Tiêu Chính Văn, đây là lần đầu tiên hắn hoàn toàn mất đi sự tự tin.
Thậm chí hắn còn thấy sợ Tiêu Chính Văn từ trong thâm tâm.
“Haiz, xem ra lần này xuyên qua hành lang thời không sẽ không thuận lợi như chúng ta nghĩ!” một vị nữ thiên tài cũng đến từ giới Hoa Thiên thở dài nặng nề.
Vạn Phong nhìn mọi người rồi lại nhìn hành lang thời không, nghiến răng nghiến lợi nói: “Mọi người khiêm tốn chút đi, nếu không, đám người Ngọc Hoành sẽ là ví dụ cho chúng ta đấy!”
Bọn họ đều là thiên tài một phương, ngày thường vô cùng kiêu ngạo, hành động cũng vô cùng huênh hoang.
Nhưng đó là trong điều kiện thực lực ngang bằng nhau, nghĩa là không ai giết được ai, huênh hoang chút cũng không sao.
Còn tình thế bây giờ đã hoàn toàn thay đổi, Tiêu Chính Văn đã phá vỡ mọi thế cân bằng, anh một mình giết ba vị thiên tài, bọn họ nào dám cao ngạo nữa.
Lúc này, đám người do Vạn Phong đứng đầu đã mất đi vẻ kiêu ngạo, đối mặt với Tiêu Chính Văn, bọn họ còn không dám nhìn thẳng.
“Mọi người nói xem, nếu Ma Long ở đây thì liệu có thể ngang bằng hắn không?” đúng lúc này, vị nữ thiên tài kia lên tiếng.