Điền Văn cũng không kém là bao, hắn còn chưa triển khai tuyệt học của mình thì cú đấm của Tiêu Chính Văn đã đến gần chỗ hắn, Điền Khải không kịp tránh đòn đã bị cú đấm của Tiêu Chính Văn đánh trúng bụng.
Đòn tấn công này suýt thì hủy luôn cả huyệt Khí Hải của Điền Khải, khiến hắn nôn ra máu, văng ra xa mấy mét.
Errdogan còn chưa kịp nhận ra chuyện gì đang xảy ra đã bị Tiêu Chính Văn đánh vào mặt, đồng thời cả người cũng đụng vào người Caseus, hai người đều văng ra xa.
Sự việc xảy ra quá nhanh, gần như chỉ trong chớp nhoáng, năm cao thủ Thiên Cảnh đã thất bại.
“Haizz, xem ra cậu chủ Chiến Quốc cũng chỉ có thế thôi”.
Tiêu Chính Văn khinh thường lắc đầu, một tay chắp ra sau lạnh lùng nhìn năm người.
Lúc này cả sân đấu lặng yên như tờ, ngay cả Hồng Ấn cũng quay phắt lại nhìn Tiêu Chính Văn.
Đây là lần đầu tiên ông ta bị cao thủ ngoài lãnh thổ làm cho kinh hãi như thế.
Mặc dù trước đó những gì Tiêu Chính Văn thể hiện đã làm chấn động ngoài lãnh thổ nhưng trong mắt Hồng Ấn lại không đáng nhắc đến, chỉ như một đứa trẻ thôi.
Tuy nhiên khi nhìn thấy cảnh này, ông ta không dám xem thường thực lực của Tiêu Chính Văn nữa.
Thậm chí ông ta còn nghĩ Tiêu Chính Văn đã có đủ thực lực để khiêu chiến với ông ta rồi.
Những người khác vẫn chưa kịp phản ứng gì thì mọi thứ đã kết thúc.
Chỉ một chiêu đã kết thúc trận chiến giống như Tiêu Chính Văn ra tay đánh người trước đó.
Không có cuộc giao tranh kịch liệt nào như họ mong đợi, cũng không có nhiều điều lạ mắt, chỉ một cú đấm thôi.
Chỉ có một điều không giống, đó là lần này năm cao thủ Thiên Cảnh bị Tiêu Chính Văn đánh bị thương rồi.
Thật ra cũng không khó giải thích.
Dù sao Tiêu Chính Văn cũng cùng bước vào Thiên Cảnh với năm người họ, trong nửa năm nay thành quả tu luyện của năm người đã cho Tiêu Chính Văn một nửa rồi.
Vô hình trung Tiêu Chính Văn ngược lại trở thành “đỉnh cao” về cảnh giới và thực lực trong số họ.
Hệt như Tiêu Chính Văn là ông chủ trong thế tục, còn đám người Khổng Tề Thiên lại trở thành người làm công của Tiêu Chính Văn. Mặc dù ông chủ Tiêu Chính Văn chỉ lấy đi năm mươi phần trăm thu nhập của mỗi người.
Nhưng khi cộng lại thì Tiêu Chính Văn đã lấy được hai trăm năm mươi phần trăm rồi.
Thế nên Tiêu Chính Văn mới tự tin bảo năm người cùng ra tay.