Dường như câu nói đó của ông ta là thánh chỉ của trời.
Đòn tấn công này âm thầm lao đến gần như khiến mọi người không kịp đề phòng.
Chỉ cần sinh khí của Tiêu Chính Văn cạn kiệt thì thứ chờ đợi Tiêu Chính Văn chỉ có còn cái chết.
Tiêu Chính Văn nhìn Sở Giang Vương, lạnh lùng cười lắc đầu nói: “Đây chính là thực lực của ông đấy à? Khiến người ta thất vọng quá rồi”.
Anh vừa nói thế, Sở Giang Vương cười nhạo, sau đó khẽ vung tay, suối máu đó lại trào lên, hơn nữa sinh khí trong người Tiêu Chính Văn cũng nhanh chóng dần biến mất với tốc độ gấp mười lần.
Thậm chí chỉ trong thoáng chốc tóc Tiêu Chính Văn đã trở nên bạc trắng, xuất hiện trạng thái già đi nhanh chóng.
Cả người anh như khô héo, thậm chí ngay cả lưng cũng dần cong xuống.
Nhưng cũng ngay lúc này, khí tức quanh người Tiêu Chính Văn bỗng thay đổi, thoáng chốc đã khôi phục lại dáng vẻ tuổi trẻ, sinh khí vô tận lại toát ra từ người Tiêu Chính Văn.
Sống chết vốn dĩ chính là luân hồi mà thôi.
Phải nói rằng chiêu thức này của Sở Giang Vương, dù là cao thủ Thiên Cảnh cấp ba cũng không thể tránh được chứ đừng nói là Thiên Cảnh cấp một.
Nhưng với Tiêu Chính Văn, sinh khí và tử khí vốn dĩ là hai cực, nhưng giữa nó lại hình thành một loại luân hồi, sinh tức là tử, tử tức là sinh.
Vậy nên thế tấn công của Sở Giang Vương không có hiệu quả gì với Tiêu Chính Văn.
Sở Giang Vương hoàn toàn sửng sốt khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.
“Thật ra sống chết chỉ là một phần của luân hồi thôi, sinh tức là tử, tử tức là sinh, đạo lý đơn giản như thế mà ông không nhận ra à?”, Tiêu Chính Văn chế giễu nói.
Những lời này của Tiêu Chính Văn đã hoàn toàn chọc tức Sở Giang Vương.
Lĩnh hội Quy Chân của ông ta tuyệt đối không thể kém hơn tên Tiêu Chính Văn này được.
Nhưng ông ta nghĩ bí mật của Tiêu Chính Văn quá nhiều.
“Rầm!”
Một thiên đao lướt qua, một đòn tấn công lúc nãy chưa trúng, Sở Giang Vương cũng không giữ lại nữa, cứ thế đánh bằng cảnh giới và thực lực.
Lúc đầu ông ta muốn kết thúc mạng sống của Tiêu Chính Văn bằng cách này, nhưng không ngờ lại trở thành trò cười của Tiêu Chính Văn, sao ông ta có thể không tức giận được chứ?
Dù sao ông ta cũng là một trong mười điện chủ, lại là cao thủ cảnh giới Ngụy Tiên, đâu thể nhẫn nhịn để Tiêu Chính Văn khiêu khích và cười nhạo được cơ chứ?