Vương Vũ nói rồi ngửa mặt lên trời huýt một tiếng, sau đó không còn che giấu thêm gì nữa mà bộc phát hết toàn bộ sức mạnh ra bên ngoài!
Khi một trận cuồng phong bao trùm khắp mặt đất, cả toà Thiên Cung Bắc Cực đều trở nên rúng động!
Thanh kiếm rõ ràng đã gãy vụn ban nãy lại khôi phục lại và trở về trạng thái ban đầu chỉ trong nháy mắt!
Hắn có biệt danh là thiên tài số một thành Thiên Đô, đây tuyệt đối không phải là hư danh!
Lúc này, hắn giống như một chiến thần, tay đỡ lấy đất trời, lưng dựa vào rồng, mỗi một bước tiến ra, khí tức dồi dào lập tức trấn áp đất trời một phương!
Chỉ một đòn đánh, cơ thể của Tiêu Chính Văn giống như chiếc lá bay trong gió lớn, cứ thế ngã lăn ra xa!
Lúc này, Vương Vũ liếc nhìn cảnh tượng đổ nát, trong ánh mắt loé lên ánh sáng vô tận, mái tóc đang tung bay giống như có cả uy lực cái thế!
Ngay sau đó, hắn lại phát ra đòn công kích thứ hai, còn Tiêu Chính Văn chỉ đành giơ tay đỡ lấy!
“Ầm!”
Sóng khí cuồn cuộn, Tiêu Chính Văn lại lùi ra sau cả trăm mét!
Lúc này đã không cần phải nhìn kỹ nữa cũng có thể nhận ra được Vương Vũ đã chiếm được toàn bộ ưu thế.
Ngay sau đó, hai người lại đối chọi mấy trăm chiêu giữa hư không, khí kình khủng bố bao trùm lấy đất trời, ngay cả ngọn núi lớn phía xa cũng hoá thành đống đổ nát chỉ trong nháy mắt!
Cảnh tượng này rõ ràng quá đỗi khủng bố!
“Không ngờ Tiêu Chính Văn này lại có chiến lực mạnh như thế!”
“Dù cho không bằng Vương Vũ, thế nhưng tuyệt đối cũng là thiên tài tuyệt thế!”
“Ôi, đáng tiếc là cậu ta lại gặp phải Vương Vũ!”
Đám người đứng quan sát bên dưới đều lộ ra vẻ kinh ngạc!
Dù gì hiện giờ Tiêu Chính Văn cũng chỉ ở cảnh giới Nhân Hoàng, vậy mà lại đối diện với sự tồn tại vô địch là Đế Cảnh, có thể đánh tới như vậy đã là cực kỳ không dễ dàng rồi!
Dưới tình cảnh thông thường, dù là cao thủ Đế Cảnh thì lúc này cũng đã bị một đòn của Vương Vũ giết chết từ lâu!
Thế nhưng Tiêu Chính Văn chỉ mới hơi yếu thế mà thôi, ít nhất cho tới hiện tại thì vẫn chưa bại trận!
Chỉ dựa vào điểm này thôi, Tiêu Chính Văn đã vượt qua rất nhiều cường giả Đế Cảnh rồi!
“Ôi, muốn trách thì chỉ có thể trách cảnh giới của Tiêu Chính Văn còn kém Vương Vũ nhiều lắm!”
“Hôm nay dù Tiêu Chính Văn có bại trong tay Vương Vũ thì cũng đủ để vang danh bốn biển rồi!”
“Nói không sai, dù cậu ta bại trận thì cũng chỉ có thể nói lên rằng cảnh giới của cậu ta quá thấp, nhưng năng lực lĩnh hội thì lại là thứ mà Vương Vũ chẳng thể so bì được!”
Lúc này, không ít người bắt đầu thở dài tiếc nuối cho Tiêu Chính Văn!
Lý Tử Dương vừa quan sát Tiêu Chính Văn chiến đấu, vừa nhìn Đông ngó Tây, trên quảng trường xảy ra trận đại chiến kinh thiên động địa như vậy, sao vẫn không thấy người quản lý của Thiên Cung Bắc Cực xuất hiện?
“Ôi! Nếu như trận chiến này phân được thắng bại thì tính mạng của anh Tiêu khó mà giữ lại được! Đối với Thiên Cung Bắc Cực mà nói sẽ là tổn thất không nhỏ!”
Không chỉ có Lý Tử Dương mà ngay cả Nguyệt Nhu lúc này cũng thấy hơi hối hận.
Nếu như dẫn thiên tài Tiêu Chính Văn tới nơi ở của thành chủ thành Thiên Đô, nghĩ cách để anh ta quy thuận Thanh Liên, vậy thì không phải bản thân đã lập được công lớn rồi hay sao?
“Lẽ nào trước đây mình đã nhầm rồi?”, Nguyệt Nhu nhíu mày, tự mình lẩm bẩm.