Hơn nữa một khi nước Nguỵ sa cơ, vậy thì nước Tề, nước Triệu cũng sẽ không trụ nổi, mà nước Tề và nước Nguỵ lại là vị trí hiểm yếu nối giữa Bắc Vực và Nam Vực, tới lúc đó, cả vùng ngoài lãnh thổ đều sẽ rơi vào ngọn lửa chiến tranh!
Vậy nên, đây không chỉ là để bảo toàn nước Nguỵ mà còn có liên quan mật thiết tới thế lực các phương!
Dù gì môi hở răng lạnh, không ai có thể chỉ lo thân mình trước thế tiến công cường đại như thế của âm phủ.
“Chúng ta tới thành Thiên Khu!”
Nguỵ Vinh Kỳ quay đầu nói với Long Cổ.
“Được, cách duy nhất bây giờ cũng chỉ có xin các phương cứu viện mà thôi!”, Long Cổ bất lực gật đầu đáp ứng.
Không chỉ có một mình Nguỵ Vinh Kỳ tới thành Thiên Khu mà lãnh đạo cấp cao của các thế lực lớn gần như đều tập trung hết bên trong thành Thiên Khu!
Vào lúc Nguỵ Vinh Kỳ tới thì cũng lần lượt có mấy tốp người cùng tiến tới khoảng trời phía trên thành Thiên Khu.
Bởi vì tình thế cấp bách, mọi người cũng không còn tâm trí đâu để tâm tới lễ nghi gì nữa, đồng loạt đi tới quảng trường trung tâm của thành Thiên Khu và ngồi xuống đất.
Tất cả mọi người đang có mặt đều tới vì chuyện của âm phủ, hơn nữa mỗi người đều có dáng vẻ hết sức lo lắng, ngay cả Kiếm Tôn của Vạn Kiếm Cốc cũng đích thân tới.
Ông ta cầm thanh kiếm dài ba mét trong tay, ngồi ngay ngắn bên trên bục cao phía Tây Bắc của quảng trường!
Với thân phận và địa vị của Long Cổ ở vùng ngoài lãnh thổ, đương nhiên cũng có thể dẫn Nguỵ Vinh Kỳ ngồi lên ghế thái sư bên trên bục cao.
Trên thực tế, chuyện lần này quả thực quá lớn, không chỉ có thế gia ở Đông Vực cử đại diện tới thành Thiên Khu mà thậm chí ngay cả phía huyết tộc cũng cử đại diện.
Mặc dù lúc này Elon đã bị trọng thương, thế nhưng vẫn mang theo vết thương tới tham gia hội nghị.
Bên phía nhà họ Khổng cũng cử mười mấy đại biểu tới, hơn nữa hai người Tử Dư và Tử Cống cũng đích thân có mặt, chỉ có điều, Tử Dư trông có vẻ hết sức thảm hại.
Bởi vì trước đây bị người của âm phủ đánh bị trọng thương, vậy nên mãi tới bây giờ, xung quanh Tử Dư vẫn còn hắc khí luẩn quẩn, nhìn tình hình thì vết thương của ông ta còn nặng hơn Elon mấy phần.
Hắc Bá là người cuối cùng tới thành Thiên Khu, sau khi Hắc Bá vừa ngồi xuống, Elon là người đầu tiên lên tiếng: “Tình thế bây giờ đều cực kỳ bất lợi với các phương ở vùng ngoài lãnh thổ chúng ta!”
“Tôi tin rằng mọi người cũng đều nhìn thấy được, không chỉ có tôi, ngay cả ông Tử Dư cũng đã bị trọng thương, vậy nên chúng ta buộc phải đoàn kết lại, cùng chống kẻ địch, nếu không vùng ngoài lãnh thổ chắc chắn sẽ bị âm phủ thôn tính!”
Thánh Giáo Đình bây giờ ngay tới đại bản doanh cũng mất rồi, Elon đương nhiên là người gấp rút nhất trong số tất cả mọi người!
Ánh mắt lạnh lùng của Tử Cống lướt qua gương mặt của tất cả mọi người, nói: “Đợi chút đã! Người vẫn chưa tới đủ!”
Hắc Bá quay đầu nói với đàn em phía sau lưng: “Đi mời cậu Tiêu!”
Tên đàn em đáp lời, lập tức bước đi như bay.