Nếu có thể lựa chọn, ông ta thật sự không muốn động nào nhân vật lớn này, nhưng vừa nghĩ tới phong cách hành sự hung hăng quyết đoán của Tiêu Chính Văn, Thiên Trần Tử cảm thấy lạnh sống lưng.
Nghe Thiên Trần Tử nói vậy, ánh mắt Tố Ngọc lập tức thay đổi, hiện rõ sự quyết tâm.
“Chuyện này không cần bàn nữa, kết quả cuối cùng chỉ có thể dựa vào vận may của bọn họ mà thôi!”, Vạn Phong cũng bước ra từ rừng cây phía sau, tin lời Thiên Trần Tử vừa nói.
“Đi thôi!”
Tố Ngọc bất lực thở dài.
Thiên Trần Tử sửa sang lại quần áo, nói về phía xe ngựa: “Xin các vị dừng bước!”
Nghe vậy, Kiếm Ma khẽ nhíu mày.
Theo lý mà nói, hắn không phải thế hệ trẻ, dù sao hắn cũng là một trong những trưởng lão của Vạn Kiếm Tông, hơn nữa còn có địa vị rất cao.
Thiếu tông chủ của Huyền Thiên Đạo Môn nhìn Thiên Trần Tử và Tố Ngọc với vẻ không hài lòng.
“Thiên Trần Tử? Tố Ngọc?”
Thiếu tông chủ của Huyền Thiên Đạo Môn vừa nhìn đã nhận ra hai người trước mặt.
Mặc dù bọn họ đã quen biết từ lâu, nhưng vì cách biệt địa vị, ngày thường không tiếp xúc nhiều, nhưng cũng coi như là người quen.
Quan hệ giữa hai người họ và thiếu tông chủ thậm chí còn thân giết hơn cả Kiếm Ma, vì vậy thiếu tông chủ ra lệnh dừng xe lại.
“Thì ra là thiếu tông chủ, đã lâu không gặp, cậu vẫn khỏe chứ?” Thiên Trần Tử bước lên, chắp tay hành lễ.
“Vẫn khỏe! Các vị không phiền thì chúng ta nói chuyện chút!” thiếu tông chủ phất tay ra hiệu, sau đó tự nhảy xuống xe ngựa.
Thấy thiếu tông chủ nhảy xuống xe ngựa, Thiên Trần Tử vội vàng tiến lên tiếp đón, nhỏ giọng nói: “Thiếu tông chủ, chúng ta nói chuyện riêng chút đi!”
Thiếu tông chủ nhíu mày nhìn Thiên Trần Tử, rồi lại liếc nhìn Tố Ngọc, thấy hai người họ không có ý gì xấu, mới đi theo Thiên Trần Tử đến bên đường.
Đi một đoạn xa, Thiên Trần Tử mới thấp giọng nói: “Thiếu tông chủ, nói thật, chúng tôi có đang có một cuộc buôn bán lớn, không biết cậu có hứng thú không?”
“Buôn bán lớn?” thiếu tông chủ của Huyền Thiên Đạo Môn nhíu mày, Thiên Trần Tử và Tố Ngọc muốn thương lượng với hắn sau lưng Kiếm Ma.
Thấy vậy, Kiếm Ma ở đằng xa lộ ra vẻ không vui.
“Thiếu tông chủ, thực ra lệnh bài Huyền Vũ của chúng tôi đã bị người ta cướp mất rồi, hơn nữa theo tôi được biết, trong tay đối phương có ít nhất một ngàn lệnh bài Huyền Vũ!” Thiên Trần Tử nói với vẻ thần bí.
Thiên Trần Tử không hề che giấu sự thật mà kể lại quá trình bị cướp.
Dù sao đối phương cũng là thiếu tông chủ của Huyền Thiên Đạo Môn, muốn qua mắt hắn cũng không dễ.
Thà nói thật còn hơn nói dối bị bắt quả tang.
“Cái gì? Các người bị cướp lệnh bài Huyền Vũ?” thiếu tông chủ kinh ngạc hỏi.