“Nếu ngay cả cao thủ địa cầu cũng không muốn đi thì chúng ta càng không nên đi tranh đoạt, hơn nữa bảo vật ở đây vốn dĩ nên thuộc về địa cầu, chúng ta sao có thể cướp đoạt bảo như vậy chứ?” thiếu cung chủ vội vàng bổ sung.
“Hả? Các vị nói vậy cũng không đúng, bảo vật trời đất chưa thuộc về bất kỳ ai, đương nhiên phải thuộc về người có đức! Huống hồ, nếu không giao bảo vật trời đất cho các vị thì chẳng phải là phí của trời sao?”
Thiếu cung chủ tức giận đến hai mắt phun lửa, thầm mắng chửi Đông Hoàng Thái Nhất mấy trăm lần!
Nếu không phải Tiêu Chính Văn vẫn nhìn chằm chằm bọn họ thì bọn họ đã xông lên dạy cho Đông Hoàng Thái Nhất một bài học!
“Hơn nữa, các vị có thể không biết, ba loại tinh hoa này dung hợp lại có thể giúp cho các vị thay da đổi thịt, đây mới là con đường duy nhất trở thành Thánh Nhân!”
“Nếu không có ba loại tinh hoa luyện hóa, các vị vĩnh viễn sẽ không có được cơ thể của Thánh Nhân!”
Đông Hoàng Thái Nhất lần nữa giải thích.
Hắn không nói ra còn tốt, những lời này vừa nói ra đã khiến đám người thiếu cung chủ suýt tức nổ phổi!
“Hơn nữa, e rằng các vị còn chưa biết, ba loại tinh hoa này nếu dung hợp vào một thì sẽ có một cơ thể vô cực, dù không có chứng thánh, cũng có thể du hành bốn phương trong vũ trụ!”
Đông Hoàng Thái Nhất vừa nói vậy, mấy người kia giận tới mức suýt ngất xỉu tại chỗ!
Đông Hoàng Thái Nhất chẳng khác nào nói ra tất cả những bí mật trước mặt Tiêu Chính Văn.
Ngay cả việc sử dụng ba loại tinh hoa như thế nào, hắn cũng không hề giấu giếm, cho dù đám người Kiếm Ma giữ được cái mạng già, lấy được ba loại tinh hoa thì Tiêu Chính Văn cũng sẽ không bao giờ để họ có được dù chỉ là một chút!
Nhìn thấy sắc mặt đám người Kiếm Ma cực kỳ khó coi, Đông Hoàng Thái Nhất thản nhiên cười nói: “Các vị yên tâm, sau khi giúp các vị lấy được tinh hoa, tôi tuyệt đối sẽ không đòi hỏi gì, các vị cứ dùng nó để nâng cao thực lực là được!”
Nghe vậy, vẻ mặt của mấy người Kiếm Ma càng trở nên u ám hơn.
“Đông Hoàng, kỳ thực những thứ này vốn nên thuộc về Võ thế tử và anh Tiêu, chúng tôi căn bản không có tư cách chiếm hữu!” vẻ mặt Hoa Phi Thiên hết sức đau khổ, phản bác.
“Các vị, vật của thế giới vô biên, theo lý thì phải là người có năng lực nắm giữ!”
Đông Hoàng Thái Nhất đương nhiên cũng hiểu rõ, theo lý mà nói, tất cả các bảo vật ở Tử Vong Cốc này phải được mấy người Tiêu Chính Văn thưởng thức trước, chỉ có những thứ mà mấy người Tiêu Chính Văn không lựa chọn, mới đến lượt mấy người Kiếm Ma.
Nhưng bây giờ hắn đang làm ngược lại, không chỉ muốn đưa tất cả bảo vật cho mấy người Kiếm Ma, mà còn loại trừ Tiêu Chính Văn và Võ Anh Hào.
Điều này chính là phá vỡ các quy tắc.
“Kỳ thực chúng ta đều là người thông minh, có một số việc không cần nói quá rõ ràng, dù là ở nơi nào thời điểm nào, thực lực đều là cơ sở của tất cả!”
Ý nghĩa trong lời nói của Đông Hoàng Thái Nhất không thể rõ ràng hơn, so với mấy người Kiếm Ma, thực lực của mấy người Tiêu Chính Văn quá yếu đến mức căn bản không cần nhắc đến, họ cũng không xứng đáng có được nhiều bảo vật như vậy.
Hắn vừa nói ra những lời này, thiếu cung chủ giận tái mặt.