Trục Nhật trừng mắt nhìn ba người họ, lạnh lùng quát.
Mặc dù cơn giận trong lòng bọn họ sắp bùng nổ, nhưng ở trước mặt ông lão Trục Nhật, bọn họ nào dám làm bừa.
Chỉ đành quay lại chỗ ngồi.
“Tiêu Chính Văn, xem ra cậu vẫn có thành kiến với bọn họ nhỉ!”
Trục Nhật vẫn nói với vẻ hiền hòa.
Dù sao ông ta cũng là nhân vật lão làng rồi, sao đám người Mạnh Phi Vũ có thể sánh bằng.
Hơn nữa, mục đích của ông lão Trục Nhật vô cùng rõ ràng, cho dù Tiêu Chính Văn có khiêu khích ông ta thế nào, thì trước khi đạt được mục đích, ông ta cũng không thể nổi giận với Tiêu Chính Văn.
Dù sao đây cũng là cơ hội duy nhất để ông ta lấy được bí thuật của Thiên Cung Bắc Cực. Nếu Tiêu Chính Văn nổi giận rồi phá hủy bí thuật thì nguy to.
“Tôi không có thành kiến với bọn họ, nhưng ân oán giữa chúng tôi cũng không thể rõ trong một vài câu!” Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.
“Tiêu Chính Văn! Điều này cậu sai rồi!”
Trục Nhật dùng giọng điệu của tiền bối để giảng giải: “Có câu làm gì cũng phải chừa đường lui, ba người họ đã xin lỗi cậu trước mặt mọi người rồi!”
“Chứng tỏ bọn họ có thành ý, vậy cậu hà tất gì phải châm biếm bọn họ?”
Ai cũng biết tiểu đồng đứng ngoài cửa chỉ là một người bình thường, thậm chí còn không đạt nổi binh vương cấp một.
Nói đến tư chất, một trăm tiểu đồng cũng không thể so sánh với Vương Vũ, huống chi là Mạnh Phi Vũ?
“Tiền bối hiểu lầm rồi, lời tôi nói đều là thật, tư chất của bọn họ thật sự rất kém!”, Tiêu Chính Văn bình tĩnh nói.
“Tiêu Chính Văn, anh quá đáng lắm rồi đấy!”
“Tiêu Chính Văn!”
Mạnh Phi Vũ và Vương Vũ đập bàn bật dậy, nhưng hai người họ còn chưa kịp ra tay đã bị ông lão Trục Nhật ngăn lại.
Vương Vũ vẫn không phục, định bước lên, nhưng lại bị thanh niên trẻ bên cạnh ông lão Trục Nhật đẩy nhẹ, phun ra một ngụm máu lớn.
Vương Vũ sợ hãi đến nỗi mồ hôi lạnh, dù sao hắn cũng là cao thủ Đế Cảnh, mà đối phương cũng có cảnh giới gần như hắn, vậy mà chỉ cần đẩy nhẹ đã có thể khiến hắn bị thương nặng.
“Ngồi xuống!”
Người thanh niên bình tĩnh nói.
Lúc này, không chỉ Vương Vũ mà ngay cả Mạnh Phi Vũ cũng vô cùng sợ hãi.
Người thanh niên trước mắt nhìn có vẻ bình thường, nhưng lại là một cao thủ khó lường.
“Tiêu Chính Văn, tôi khuyên cậu một câu, cậu nên bỏ qua hết ân oán trước đây đi, tất cả là vì tương lai của Thiên Cung Bắc Cực!”
“Hơn nữa, bọn họ cũng sẽ không truyền bí thuật này ra ngoài. Đối với Thiên Cung Bắc Cực, đây là chuyện tốt!”, ông lão Trục Nhật cười nói, coi như không có chuyện gì xảy ra.
“Tôi nói rồi, ba người họ không xứng!”
Thấy Tiêu Chính Văn nhất quyết không chịu đổi ý, ông lão Trục Nhật khẽ nhíu mày nói: “Tiêu Chính Văn, cậu như vậy thật quá đáng!’