“Dù biết rõ là tôi, hắn có thể làm gì được tôi? Ngược lại là các anh, chỉ cần tôi nói là do các anh làm, cho dù Ngụy Vinh Kỳ hay Triệu Thắng đuổi đến chân trời góc biển cũng sẽ không tha cho các anh”.
Mặc dù người khác không nghe thấy những gì Tiêu Chính Văn nói nhưng các cậu chủ Chiến Quốc lại nghe rất rõ.
Như Tiêu Chính Văn nói đấy, biết rõ là anh nhưng có thể làm được gì?
Thậm chí Ngụy Vinh Kỳ còn tìm cho mình cái cớ bám chặt lấy anh em Điền Văn không buông.
Ánh mắt Triệu Thắng cũng đầy sát khí nhìn anh em Điền Văn.
Để ý đến ánh mắt của Ngụy Vinh Kỳ và Triệu Thắng, lúc này Điền Văn và Điền Khải đều cảm thấy cực kỳ oan ức.
“Không! Không!”
Điền Văn siết chặt nắm đấm nghiến răng nghiến lợi tức giận nhìn Tiêu Chính Văn, hắn không biết mọi chuyện là tại sao.
Vốn dĩ hắn và Điền Khải đều bị oan, khó khăn lắm mới đợi đến ngày bại lộ sự thật, chắc có lẽ sẽ cho họ một sự công bằng nhưng kết quả thế nào?
Hung thủ thật đang ngồi trước mặt họ nhưng phải bắt họ chịu tội thay.
“Ngụy Vinh Kỳ, tại sao anh lại làm thế?”, Điền Văn không kiềm chế được nữa ngẩng đầu lên tức giận nhìn Ngụy Vinh Kỳ.
“Thật ra chuyện này không thể trách các anh được, chỉ có thể nói là các anh không may mắn. Phía sau mọi người đều có người chống đỡ nhưng người đứng sau anh lại không thể hỗ trợ cho anh”, Ngụy Vinh Kỳ cười mỉa rồi không nói gì nữa.
Thật ra ngay từ mấy ngày trước, Nguỵ Vinh Kỳ đã biết Tiêu Chính Văn mới là thủ phạm!
Hơn nữa còn là Tiêu Chính Văn đích thân tìm tới Nguỵ Vinh Kỳ, hoặc có thể nói là người sau lưng Tiêu Chính Văn đích thân tìm tới nước Ngụy!
Nhưng Ngô Thiên Hoa còn chưa ra tay thì ngay cả Ngô Khởi đã ra tay với Tiêu Chính Văn rồi!
Chỉ là bởi vì người đứng sau lưng Tiêu Chính Văn căn bản không phải là sự tồn tại mà hai người Ngô Khởi có thể động tới được, hơn nữa nhìn khắp cả nước Ngụy căn bản cũng chẳng ai có thể đối kháng được với người này!
Vậy nên dù biết rõ Tiêu Chính Văn mới là hung thủ thực sự giết chết Nguỵ Võ Hầu thì Nguỵ Vinh Kỳ cũng chỉ có thể để cho anh ung dung ngoài vòng pháp luật.
Nếu nói trong lòng Nguỵ Vinh Kỳ không hận Tiêu Chính Văn thì căn bản không có khả năng, nhưng hai người Ngô Thiên Hoa và Ngô Khởi không dám ra tay thì cũng không thể để cho hắn đích thân giao đấu với Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính Văn đã đạt tới cảnh giới Thiên Cảnh từ lâu, còn hắn vẫn chỉ ở cảnh giới Đế Quân đỉnh cao, sao có thể là đối thủ của Tiêu Chính Văn cơ chứ?
Nhưng cái chết của Nguỵ Võ Hầu không thể cho qua trong êm đẹp như thế, nếu không thì sau này nước Ngụy biết ngẩng đầu làm người ở vùng ngoài lãnh thổ kiểu gì đây?
Vậy nên chuyện này buộc phải có người đứng ra gánh hoạ, hai anh em Điền Văn đương nhiên cũng trở thành lựa chọn phù hợp nhất!
Dẫu sao có những lúc, chân tướng không hề quan trọng tới vậy!
Hai anh em Điền Văn ban nãy vẫn còn gắng sức phân trần, nhưng bây giờ bọn họ đã hoàn toàn hiểu ra tất cả!