Mục lục
Chiến thần bất bại – Tiêu Chính Văn (Truyện full tác giả Hắc Long)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Giang Vạn Long hít sâu một hơi, giơ tay giật lấy báo cáo quân sự. Sau khi đọc hết từng câu từng chữ trong đó, ông ấy run bần bật vì tức giận.  

 

“Đám khốn nạn này!”  

 

Ông ấy nghiến răng gằn lên bốn chữ, ánh mắt nghiêm nghị nhìn sang sĩ quan tình báo: “Ra ngoài đi! Phải giữ bí mật chuyện này, ai dám cả gan để lộ chuyện cả thành Cẩm Quan bị tàn sát thì bị xử lý theo quân pháp!”  

 

“Vâng!”  

 

Sĩ quan tình báo vội vàng xoay người ra khỏi sảnh lớn.  

 

Từ trước đến nay người dân Hoa Quốc sống trải dài từ Nam ra Bắc, dù là người trong một gia đình nhưng cũng có thể cách nhau hàng trăm cây số.  

 

Mặc dù Cẩm Quan chỉ có mấy chục nghìn người nhưng sao dám đảm bảo được trong số đó không có bà con họ hàng sống ở Long Kinh chứ?  

 

Lúc này dù Tiêu Chính Văn đã xoay chuyển được tình hình nhưng đại quân ở cửa Vọng Kinh vẫn còn đó, lúc này Long Kinh vẫn còn nằm trong sự uy hiếp của liên quân năm nước.  

 

Lòng dân yên ổn quan trọng hơn bất kỳ điều gì!  

 

Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Giang Vạn Long vẫn quyết định đến Thiên Tử Các báo lại chuyện này với Thiên Tử.  

 

Cũng giống như bao người dân ở Long Kinh, Thiên Tử cũng đang đợi tin tức từ tiền tuyến.  

 

“Tiêu Chính Văn, cuộc chiến này chỉ có thể thắng, không thể thua. Cầu mong trời phù hộ cho chiến thần Hoa Quốc, bảo vệ Hoa Quốc rộng lớn!”  

 

Thiên Tử chắp hai tay sau lưng đứng ngoài Thiên Tử Các ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đêm đầy sao.  

 

“Cộp cộp cộp!”  

 

Tiếng bước chân vang lên.  

 

Thiên Tử nhìn sang, thấy là Giang Vạn Long thì vội vàng bước đến kéo tay Giang Vạn Long nói: “Ông Giang, thế nào rồi?”  

 

Giang Vạn Long có thể nhận ra sự run rẩy trong lời nói của Thiên Tử tuyệt đối không phải là giả vờ.  

 

Chuyện này liên quan đến Quốc Vận Hoa Quốc, liên quan đến sự sống chết của hàng triệu người dân.  

 

“Thiên Tử phúc lớn, Tiêu Chính Văn đã đánh chiếm được Cẩm Quan”.  

 

Giang Vạn Long lấy báo cáo quân sự còn vương hơi ấm nhiệt độ từ trong ngực ra, hai tay đưa đến trước mặt Thiên Tử.  

 

“Tốt! Tốt lắm!”  

 

Tay Thiên Tử khẽ run nhận lấy báo cáo quân sự từ tay Giang Vạn Long.  

 

Ban đầu là cực kỳ vui vẻ, nhưng khi nhìn thấy mấy chữ Cẩm Quan bị tàn sát, Thiên Tử bỗng đổi sắc.  

 

“Tàn sát cả thành luôn sao? Làm vậy là vi phạm luật pháp quốc tế!”  

 

Thiên Tử lập tức nổi giận, siết chặt báo cáo quân sự trong tay.  

 

“Thiên Tử, chuyện này đã không còn cứu vãn được nữa, nếu có thể gọi Tiêu Chính Văn về sớm một ngày thì có lẽ người dân Cẩm Quan đã…”  

 

Nghe thấy thế, vẻ mặt Thiên Tử hơi thay đổi, sau đó tia sát khí thoáng qua trong mắt.  

 

“Nói bậy! Tại sao Tiêu Chính Văn không đánh chiếm lại Vũ Quan theo kế hoạch trước đó mà lại chạy đi đánh chiếm Cẩm Quan, hắn làm trái mệnh lệnh”.  

 

Đúng lúc này, một giọng nói cực kỳ không hợp vang lên.  

 

Thậm chí Giang Vạn Long không cần đoán cũng biết chắc là ông Lạc.  

 

“Ông… ông có biết là quân Phá Long đã hết lương thực không? Lẽ nào ông muốn hai trăm nghìn quân Phá Long chịu đói chạy hơn ba trăm cây số đi đánh Vũ Quan?”  

 

Giang Vạn Long cố gắng kiềm chế cảm xúc, nếu không ông ấy đã nhào đến đánh ông Lạc luôn rồi.  

 

“Cái gì mà chủ soái tài ba, chủ soái thì phải chịu đựng được những nỗi đau mà người thường không thể chịu được mới có thể làm nên chuyện lớn. Tiêu Chính Văn làm thế chỉ bứt dây động rừng, dẫn quân địch đến Cẩm Quan, phá hoại kế hoạch bao vây tiêu diệt địch của Thiên Tử, hắn gánh nổi trách nhiệm này sao?”  

 

“Thậm chí hành vi của hắn có khả năng sẽ khiến kẻ địch chó cùng dứt dậu, tập hợp tất cả đội quân về Cẩm Quan tấn công Long Kinh. Một khi Long Kinh thất thủ thì dù hắn có chiến thắng vĩ đại đi chăng nữa cũng không có ích gì”.  

 

“Hắn làm thế rõ ràng là đang hãm hại Long Kinh chúng ta, thậm chí là Hoa Quốc sẽ rơi vào nguy hiểm”.  

 

Ông Lạc trợn trừng hai mắt, lạnh lùng nhìn chằm chằm Giang Vạn Long.  

 

“Mẹ kiếp, mười tám đời ông nội nhà ông!”  

 

Mắt Giang Vạn Long đỏ ngầu, cực kỳ tức giận nuốt nước bọt, vung tay lên định đánh ông ta.  

 

“Bộp!”  



Giang Vạn Long vẫn chưa chạm vào mặt ông Lạc thì đã bị Thiên Tử ngăn lại. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
K
30 Tháng năm, 2023 21:14
Xem chuyện giết thời gian cho vui nhưng phải thấy tư tưởng bọn mọi Trung Quốc ghê thật từ , thằng tác giả , cái gì cũng là của chúng nó , có khi cái quần sịp của Tôi nó cũng bảo là khăn mặt của thằng Vua bỏ mẹ nào của đất nước nó cũng nên😂😂😂
K
02 Tháng năm, 2023 10:10
Càng xem càng ghét tg xây dựng nhân vật nữ chính ngu kg biết ví với loài nào nữa
K
27 Tháng tư, 2023 17:04
Xây dựng nhân vật như L , Chiến thần giỏi giang mà lấy phải con vợ bị thiểu năng
K
25 Tháng tư, 2023 17:28
Nữ chính ngu hết phần thiên hạ , xem chuyện mình chỉ mong con này thường xuyên bị ăn đòn , vì vừa ngu vừa đần và mất dạy với người tử tế với mình còn tử tế với người mất dạy và khốn nạn với mình . Nói chung chỉ muốn con này bị ăn đòn
K
24 Tháng tư, 2023 14:33
Đời sợ nhất lấy phải con vợ ngu , mà nhân vật nữ chính vừa ngu lại vừa đần , sao xây dựng nhân vật zở thế
BÌNH LUẬN FACEBOOK