Đám người nhà họ Trần nghe vậy cũng gật đầu lia lịa.
“Thật ra, người khiêu chiến cậu lần này không chỉ có hai bố con Tả Bạch Đào, mà thập điện Diêm Vương và Âm Tư cũng tham gia”.
“Chắc cậu cũng nghe nói đến Sở Giang Vương rồi nhỉ! Người này cũng có quan hệ với Tả Bạch Đào, ngoài ra, Âm Tư ở âm phủ cũng là một thế lực không thể coi thường!”
“Những thế lực này đều là thế lực hàng đầu ở âm phủ!”
Trần Thiên Nam nói tiếp.
Mặc dù nhà họ Trần chỉ là thế gia ở tỉnh Thiên Nam, nhưng bọ cũng hiểu rất rõ thế cục trong âm phủ.
Nhà họ Trần không thể sánh bằng phía Sở Giang Vương hay Âm Tư.
“Dưới chướng Sở Giang Vương có mười vị phán quan, hơn nữa tất cả đều là cao thủ Thiên Cảnh”.
Trần Thiên Nam giải thích tiếp cho Tiêu Chính Văn.
Nghe vậy, Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày.
Anh đương nhiên là biết Sở Giang Vương, ông ta là ngũ điện trong thập điện Diêm Vương.
Nhưng Tiêu Chính Văn không ngờ dưới trướng của Sở Giang Vương lại có đến mười vị cao thủ Thiên Cảnh.
Nếu là ở vùng ngoài lãnh thổ thì thế lực này có thể độc chiếm cả vùng ngoài lãnh thổ.
Dù sao ở vùng ngoài lãnh thổ cũng chỉ có vài cao thủ Thiên Cảnh mà thôi. Còn về giới thế tục, cả thiên tài hay cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng đều không thể so sánh với âm phủ.
Nhưng ở âm phủ thì khác, nơi đây có vô số cao thủ Thiên Cảnh, nghe thôi cũng đủ dọa người.
Nhưng nghĩ kỹ lại, dù sao âm phủ không tham gia vào trận chiến ở vùng ngoài vũ trụ, cho nên cao thủ Thiên Cảnh nhiều hơn cũng là điều đương nhiên.
Nếu tất cả nhân tài của vùng ngoài lãnh thổ trở lại thì thực lực chưa chắc đã yếu hơn âm phủ.