Bà ta nghĩ Tiêu Chính Văn cũng giống như Lý Tịnh và Vương Bí, cuối cùng sức cùng lực kiệt, để mặc cho mình đánh, nhưng bà ta lại không thể tưởng tượng được kết quả như vậy.
Mấy trăm quyền đã phá vỡ hư không một phương trời, nói cách khác nơi này đã hình thành một hố đen vũ trụ mà mắt thường không thể nhìn thấy.
Tiêu Chính Văn cũng lười nói chuyện thêm với Bạch Y, anh sải bước đi ra khỏi núi Quỷ Khốc.
Ngay lúc Tiêu Chính Văn bước ra khỏi núi Quỷ Khốc, phía sau anh vang lên tiếng chấn động và tiếng kêu thảm thiết, thê lương của một người phụ nữ.
Khói bụi bay lên không trung, che phủ bầu trời, cả núi Quỷ Khốc đều biến thành tro bụi cùng với Bạch Y.
Mãi đến lúc này cả âm phủ đều bị tin tức đột ngột này làm cho chấn động.
Đầu tiên là cung Sở Giang Vương bị tiêu diệt, các thế lực của Sở Giang Vương đều bị tàn sát.
Điện Hiro của Vy Hào bị hủy diệt, cả âm phủ Vy Hào gần như bị Tiêu Chính Văn giết chết.
Rất nhiều thế lực trước đó còn đang cười cợt Tiêu Chính Văn không nên một mình đến âm phủ thì lúc này đều không có tâm trạng xem thường anh nữa.
“Sở Giang Vương của thập điện Diêm Vương cũng bị diệt môn rồi sao?”
“Đâu chỉ như thế, cả âm phủ Vy Hào bây giờ không tìm thấy được một cao thủ Thiên Cảnh nữa kìa, đều chết trong tay người này rồi”.
“Thế… chẳng phải âm phủ đã nhấc đá đập ngược vào chân mình rồi sao?”
Trong thời gian ngắn, mọi gia tộc và các thế lực đều sôi nổi bàn về chuyện này.
Cũng chính vì bản lĩnh của Tiêu Chính Văn khiến mọi người nghĩ đến trong thế gian cũng chỉ có Tiêu Chính Văn mới có thể làm được.
Đúng thế, chính là Tiêu Chính Văn đã từng dấy lên làn sóng mạnh mẽ ở vùng ngoài lãnh thổ đó.
Hay nói cách khác, từ đầu âm phủ đã không nên chọc vào Tiêu Chính Văn, hơn nữa Tiêu Chính Văn bị các nơi của ngoài lãnh thổ gạt bỏ, âm phủ hoàn toàn có thể đứng về phe Tiêu Chính Văn.
Chỉ cần âm phủ hứa không ra tay với thế tục, Tiêu Chính Văn cũng sẽ không ngăn cản kế hoạch tấn công cả ngoài lãnh thổ.
Ngay lúc mọi người vẫn còn đang trong trạng thái kinh hoàng, trận đại chiến ở núi Quỷ Khốc đã kết thúc.
Lúc Tiêu Chính Văn đi khỏi núi Quỷ Khốc chạy đến nơi tiếp theo, một người đàn ông mặc đồ đen, tay cầm dây thừng chặn đường đi của Tiêu Chính Văn.
Ông ta chính là chồng của Bạch Y – Dương Giác Thoái, cũng là người trốn sau lưng Tả Bạch Đào, người đứng sau lên kế hoạch mọi chuyện.
Hai mắt Dương Giác Thoái đen sâu thẳm, phía sau ông ta là màn sương màu đen, bao phủ cả hàng ngàn mét xung quanh.
Tử khí màu đen tạo ra rất nhiều dòng sông tử khí xung quanh Dương Giác Thoái, chảy quanh người ông ta.
Tiêu Chính Văn bình tĩnh, lạnh lùng nhìn đối phương.
Sở dĩ anh đến tìm Bạch Y là vì muốn dẫn dụ Dương Giác Thoái ra.
Với quan hệ giữa Tả Bạch Đào và Dương Giác Thoái, những chuyện xảy ra trước đó không hề có bóng dáng của ông ta, dĩ nhiên Tiêu Chính Văn biết rõ đạo lý nhổ cỏ không tận gốc sẽ còn hậu họa về sau.