Lời này vừa nói ra mọi người xung quanh đều kinh động, ngay cả Thần Tử Vân Lam của Kim Ô Môn, vẻ mặt tươi cười cũng khẽ cứng đờ.
Ngay sau đó…
“Ôi!”
Trong không trung, một tiếng than nhẹ khẽ thốt ra khiến tất cả mọi người đều dựng tóc gáy, vẻ mặt chúng Thần Tử lại càng biến sắc hơn.
…
Khi tiếng than khẽ đó truyền đến, tất cả mọi người đồng loạt đều sợ hãi.
Các vị Thần Tử, trưởng lão lập tức quay đầu sang thì nhìn thấy trong không trung, một thanh niên áo đen chắp hai tay sau lưng, chân đạp trong không trung, từ sâu trong vũ trụ chậm rãi đi ra.
Anh ta có tóc và mắt đen, mặc áo trường bào đen có mười hai hoạ tiết biểu tượng, trên mặt có thêu hoa, chim, cá, côn trùng, có núi xuyên trời trăng, có vạn vật chúng sinh. Trên đầu đội tinh quan chân tiên, nét mặt khôi ngô tuấn tú, trông như một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi. Rõ ràng trông y hệt với Diệp Thành đang chiến đấu với ba vị Thần Tử, như thể là anh em sinh đôi vậy.
Chẳng qua là, “Diệp Thành” này so với Diệp Thành đang dốc sức chiến đấu với ba vị Thần Tử thì có vẻ chân thật hơn một chút, toàn thân tràn đầy hơi người, chứ không phải hư vô mờ mịt như một tảng đá không có sinh mạng.
“Đúng là phân thân thật!”
Có vị trưởng lão hít sâu một hơi.
Các vị Thần Tử sắc mặt lại u ám khó coi đến cực điểm.
Thật ra tài liệu về Diệp Thành thì các thần giáo trong biển sao đã thu thập được rất nhiều, nhất là trận chiến của anh và Thần Tử Tô Ma lại càng là trọng điểm. Nhưng trận chiến khi đó, người xem ngoại trừ có hàng tỷ người Địa Cầu ra thì chỉ có tu sĩ ngoại vực. Cũng chỉ có những Nguyên Anh ngoại vực đó mới có thể xem rõ ràng, chi tiết trận đấu, vì vậy đa phần tin tức đều là từ miệng bọn họ truyền đến Tinh Hải.
Các Thần Tử đi xuống Địa Cầu không thể nào không nghiên cứu tài liệu về Diệp Thành.
Nhưng rốt cuộc là bọn họ cũng tự đánh giá mình quá cao, cho rằng Địa Cầu chỉ là thổ tinh man rợ, Diệp Thành dù mạnh thì có thể mạnh đến cỡ nào được chứ? Mà sức lực phân thân Diệp Phàm thể hiện cũng đã đạt đến như mong đợi trong lòng của bọn họ, lấy một địch ba. Đối mặt với ba vị Thần Tử mới bị rơi vào thế bất lợi, thực lực mạnh như vậy cũng rất xứng với thân phận người mạnh nhất của tinh vực bị lãng quên.
Có mạnh hơn cũng không có gì để nói được nữa.
Nói đơn giản chỉ là một tinh vực bị lãng quên, một vùng hoang vu bên rìa vũ trụ, xuất hiện một thiên tài siêu cấp mà chỉ ở trung tâm thế giới Tinh Hà mới có được. Đừng nói là các vị Thần Tử không tin, mà cho dù các đại lão tính kể sau lưng cũng đều không tin như vậy.
Vì cậy các chúng Thần Tử chỉ là đọc xem đại khải một chút chứ không hề xem kỹ. Chỉ có Kim Hoa thân là phụ nữ, dù sao tâm tư cũng tinh tế hơn chút, hơn nữa cô ta cũng đã từng ở Địa Cầu nên cũng biết thân phận Diệp Thành trấn giữ trên đỉnh núi Sương Diệp, sau khi quan sát cẩn thận Diệp Thành chiến đấu, mới tự hỏi trong lòng.
Nhưng khi vừa hỏi thì cùng với lúc người thật Diệp Phàm xuất hiện thì tình thế đã hoàn toàn thay đổi.
“Anh ta thế mà lại dựa vào phân thân thôi mà đã chiến đấu với ba vị Thần Tử đến mức như vậy rồi?”
Chỉ nghĩ đến như vậy đã khiến mọi người trong lòng thấy lạnh lẽo.
Mọi người đều biết, trong giới tu tiên có rất nhiều pháp môn tu luyện phân thân, nhưng thực lực của bất kỳ phân thân nào cũng đều khó có thể vượt qua người thật. Trên thực tế, sức mạnh của phân thân vẫn thường kém hơn một phần so với người thật, thậm chí là hai phần.