Mục lục
Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đúng vậy, ngôi sao như thế này, phái một trưởng lão bình thường dẫn người đến là có thể đạp bằng dễ dàng, quả thực không đáng nhắc đến”, Tô Ma lắc đầu, vẻ mặt lạnh nhạt.  

             Là Thần Tử của đại giáo biển sao, hắn không biết đã từng nhìn thấy bao nhiêu ngôi sao, từng gặp bao nhiêu thiên tài. Những người ở Địa Cầu còn lâu mới lọt được vào mắt hắn.  

             “Lệnh cho Thành Hành tiêu diệt phái Sương Diệp từ trên xuống dưới không chừa một ai. Nhưng mấy cô gái kia có nhan sắc thiên phú không tệ, có thể mang về làm vợ lẽ cho bản điện hạ”, Thần Tử Tô Ma ung dung nói.  

             “Vâng”, thuộc hạ nhận lệnh rời đi.  

             Lúc này, đỉnh núi Hoành Lan đã biến thành biển máu.  

             Tinh Tà Kiếm Trận vẫn còn đó, nhưng chỉ có ba bốn thanh thiên kiếm vẫn lơ lửng trên không. Đám người Ma La đáy lòng lạnh lẽo, cho dù bọn họ điều khiển pháp trận thì cũng không làm gì được Thành Hành. Vị thần tướng đỉnh cấp của Vô Cực Tông này quả thực có tu vi quá đáng sợ, gần như không kém gì Thần Tử.  

             “Tôi cho các cô mười giây suy nghĩ, hoặc là giao ra Diệp Thành, hoặc là chết!”  

             Thành Hành lạnh lùng nói.  

             Aokawa Sakura cố gắng giãy giụa trong bàn tay gã, cô ấy chém thiên kiếm ra, nhưng chém vào người thần tướng Thành Hành lại phát ra tiếng lanh lảnh như kim loại va vào nhau, không thể lay động, ngay cả một vết thương cũng không có.  

             Mấy người Phong Linh, Lâm Cửu Nhi, Thẩm Minh Nhan đều tuyệt vọng trong lòng.  

             Không chỉ bọn họ.  

             Mấy tỷ người của Địa Cầu đang quan sát trận chiến này qua sóng livestream cũng cảm thấy thê lương tột cùng. Phái Sương Diệp từng huy hoàng thịnh vượng, sánh vai với các tu sĩ ngoại vực, mà không chống lại được một mình Thành Hành sao? Tinh Tà Kiếm Trận được ca ngợi là có thể chém chết đồng thời chín Nguyên Anh còn bị phá vỡ chỉ trong vòng chưa đến mười phút.  

             “Đây chính là uy năng của thần tướng đỉnh cấp ở đại giáo biển sao ư? Đáng sợ quá, còn mạnh hơn Nguyên Anh hậu kỳ bình thường nhiều, càng đừng nói đến Thiên Quân của tinh vực bị lãng quên”.  

             Toàn thân Ma La run lẩy bẩy, thực lực Thành Hành thể hiện lúc này chẳng thua kém gì Diệp Thành trước đại điện Tề Thiên. Trừ nhát kiếm phi tiên cuối cùng, thì giữa Thành Hành và Diệp Thành gần như không có gì khác biệt.  

             Không chỉ anh ta, mà con cháu của nhà họ Đặng, nhà họ Tần, nhà họ Thẩm, nhà họ Hà đều siết chặt nắm tay, nhìn chằm chằm bàn tay Thành Hành đang tóm chặt cổ Aokawa Sakura. Ngay cả một số thế lực đối đầu với phái Sương Diệp như tộc Quang Minh, tộc người sói, lúc này cũng tỏ vẻ một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ. Thành Hành xóa sổ phái Sương Diệp, liệu có phải đang cảnh cáo bọn họ không?  

             Những người tu luyện ở Nhẫn Quốc, Mễ Quốc, Âu Châu cũng cảm thấy thê lương từ tận đáy lòng.  

             Trên mạng, tiếng ai oán dậy đất.  

             “Bắt đầu từ hôm nay, chủ nhân của Địa Cầu đã thay đổi rồi”, vô số người nói đầy bi thương. Đại giáo biển sao chỉ phái một thần tướng đến đã càn quét cả Địa Cầu, giẫm đạp phái Sương Diệp dưới chân. Càng không cần nói đến Thần Tử Tô Ma mạnh hơn, và cả Vô Cực Tông ở sâu trong biển sao. Đạo thống Chân Tiên thực sự sẽ còn đáng sợ đến mức nào chứ?  

             Không ai tưởng tượng được…  

             Lúc này, trên đỉnh núi Sương Diệp.  

             “Muốn giết thì giết đi, tôi vĩnh viễn sẽ không bán đứng chủ nhân”, giọng nói cô gái run rẩy, cắn chặt răng, gằn từng chữ một.  

             “Cô là gái hầu của hắn à? Vậy được, bản thần tướng sẽ giết những đồng môn này trước, sau đó nghiền nát sạch sẽ phái Sương Diệp, từ trên mà xuống, cả linh hồn lẫn xác thịt của tất cả bọn chúng. Cuối cùng sẽ xóa sổ các chủng tộc và đất nước trên ngôi sao này. Để tôi xem đến lúc đó cô có nói hay không”, Thành Hành tươi cười nói.  

 

 

             



 

             Âm thanh này đột nhiên vang lên đằng sau thần tướng Thành Hành, một đám tu sĩ Nguyên Anh ngoại vực trợn to mắt nhìn xung quanh, không biết âm thanh vang lên từ đâu.  

             "Ai?"  

             Thần tướng Thành Hành chợt biến sắc. Giáp bạc lấp lánh tựa ánh hào quang tỏa ra ánh sáng lãnh liệt, ngưng tụ thành thực thể, khí tức đáng sợ thoáng cái đã bao trùm trăm trượng quanh gã, trong lòng thần tướng Thành Hành kinh hãi đến cùng cực.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK