Mục lục
Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Rất nhiều người kêu gọi, Thẩm Minh Nhan, Dương Lâm, Phong Linh,… Ánh mắt tất cả mọi người đều đỏ cả tơ máu, sát ý ngập trời bao trùm quanh người bọn họ. Tần Thanh Uyển nhỏ tuổi nhất gần như đã rơi lệ.  

 

“Không sao, Aokawa Sakura vẫn còn sống, thần hồn của cô ấy vẫn còn, chỉ cần phu quân có thể thắng thì chắc chắn có thể định hình lại thân thể cô ấy, cứu sống lấy cô ấy. Mọi người phải tin tưởng phu quân, anh ấy nhất định có thể làm được”.  

 

Thẩm Minh Nhan mím chặt đôi môi trắng bệch không chút huyết sắc, nói ra từng câu từng chữ.  

 

Những người khác đều yên lặng đứng bên cạnh Lộ Yến Tuyết, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, mặc dù bọn họ biết xác suất Diệp Thành thắng được vô cùng thấp, thậm chí có thể nói Diệp Thành chỉ cách cái kết bị giết chỉ trong gang tấc, nhưng bọn họ vẫn nguyện ý tin tưởng Diệp Phàm như cũ, tin tưởng vào kỳ tích cuối cùng.  

 

“Thế nào Diệp Thành, thị nữ trung thành nhất, được yêu quý nhất bây giờ thần hồn đã nằm trong tay tôi. Nếu không nghe theo mệnh lệnh của tôi, ngoan ngoãn đưa tay chịu trói, quỳ xuống xin tha, dâng tặng thần pháp, thì bản Chân Tiên chỉ có thể nghiền nát cô ta hoàn toàn”.  

 

“Chậc chậc, thiên phú cô nhóc này không tệ, nếu như là mười vạn năm trước, ngay cả bản Chân Tiên cũng sẽ động lòng, thu nhận cô ta làm đồ đệ. Lòng dạ vẫn sắt đá như vậy sao?”  

 

Lăng Tiêu Chân Tiên cúi đầu, tấm tắc nói, vẻ mặt tươi cười nhưng ánh mắt lại rất lạnh nhạt.  

 

“Ngưng!”  

 

Lần thứ mười Diệp Thành khó khăn ngưng tụ cơ thể, vì lần này mà phải trả cái giá là tóc đã nửa xám nửa trắng, để pháp lực cơ thể trở về mức cao nhất. Ngay giây phút ngưng tụ cơ thể, đột nhiên anh vươn tay, miệng thốt ra bốn chữ:  

 

“Hải Hoàng… Quân Lâm!”  

 

“Ầm!”  

 

Khi Diệp Thành nói ra hai chữ cuối cùng, cả không trung, không gian trong vòng vạn dặm đột nhiên đều dừng lại. Gió ngừng, mưa dừng, mọi người đều dừng, cả nguyên khí đều dừng lại, ngay cả năng lượng pháp tắc cũng dừng lại. Mỗi một sợi tóc của mọi người cũng cứng đờ trong không trung, mỗi một động tác, mỗi một hành động của mọi người, thậm chí cả con ngươi cũng không thể chuyển động, hoàn toàn giống hệt con muỗi bị đông cứng trong hổ phách, không thể chuyển động.  

 

Thậm chí còn có một bóng dáng cao to trăm mét, áo mũ uy nghiêm, mặc quần áo cổ xưa xanh lam, giống như bước ra từ thần thoại cổ đại, đứng sừng sững sau lưng Diệp Thành. Bóng dáng đó, so với Phong Lung Thiên Quân năm đó Diệp Thành đối mặt thì càng cô đọng hơn, khí chất lại càng uy nghiêm, cổ xưa, giống như thật sự là hoàng đế lớn nhất thống trị thời cổ xưa.  

 

Trong lúc này, rốt cuộc anh đã dùng đến con bài cuối cùng của mình, Hải Hoàng Quân Lâm!  

 

Hải Hoàng Quân Lâm chính là phép thần thông tối cao mà Hải Hoàng dùng để trấn áp hai thế giới, bước chân vào Quang Minh, cũng chính là con bài mạnh nhất từ trước đến giờ của Diệp Thành, nếu chưa đến cửa sinh tử thì gần như sẽ không dùng đến.  



Phép thần thông này quả thực mạnh đến mức kinh ngạc. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK