Diệp Thành một mình đứng ngạo nghễ trên không trung, toàn thân tỏa ra ánh hào quang rực rỡ, vòng sáng lượn quanh đỉnh đầu, trông như Chân Tiên giáng thế.
.....
"Bốp!"
Một đòn của Diệp Thành đã đánh lui đòn tấn công của Vân Cực. Giữa bàn tay của anh có sức mạnh của vạn đạo. Vô số ánh hào quang tràn ra từ trong tay anh, lần lượt đập vào trên chín món thiên bảo, phát ra tiếng kim loại leng keng. Những thiên bảo đó dù có thần liệu nhưng cũng không chống nổi một đòn của Bán Nguyên, bị in hình bàn tay lên.
Vân Cực thì bị sức mạnh rung lên khiến hộc máu ra, lui về sau nhanh chóng.
Ngay sau đó, Diệp Thành hợp thân lại va một cái, đập vào trong sự vây công của năm chuẩn tiên bảo.
Anh lấy cơ thể mình làm binh khí, bàn tay huơ lên, đập vào năm món chuẩn tiên bảo, phát ra hàng tỉ ánh hào quang, ánh vàng lượn khắp không trung. Những món chuẩn tiên bảo hoàn toàn thức tỉnh, mạnh tới nỗi không thể tin được mà chém vào bàn tay Diệp Thành không hề khiến anh bị thương chút nào, bị anh chém bay hết.
"Binh binh binh!"
Thoáng cái mà Diệp Thành đã giao đấu với năm Thái Thượng trưởng lão.
Những Thái Thượng trưởng lão này đều kinh hãi, ánh mắt kinh ngạc. Chuẩn tiên bảo tuy không phải tiên bảo thực sự nhưng vẫn do đích tay Chân Tiên luyện chế, sắc bén vô cùng, ngay cả cơ thể Chân Tiên cũng có thể chém được, thế mà Diệp Thành lại dùng tay không đỡ.
Cơ thể của thanh niên này làm từ gì vậy? Một thanh hợp kim nguyên chất sao?
“Uỳnh uỳnh uỳnh!”
Giữa trời đất, huyết khí dâng trào, ánh sáng thần thánh lan tỏa khắp nơi, năng lượng mạnh mẽ bùng nổ quét ngang bốn phương. Không ít người xem chiến đấu ở gần đó đều bị luồng thủy triều năng lượng khủng khiếp cuốn lấy, cả người và chiến thuyền bị nuốt chửng trong tíc tắc và bị đánh tan thành mảnh vụn, chỉ còn lại một số mảnh xương vỡ và vũ khí còn sót lại, khiến tất cả bọn họ sợ hãi rút lui về phía sau.
“Quá kinh khủng, đây là trận quyết đấu đỉnh cao nhất trong gần một trăm nghìn năm qua, năm đó Nam Tuyệt giết sạch Trường Sinh Giáo cũng chỉ phải đối đầu lần lượt với ba vị Thái Thượng trưởng lão mà thôi”.
“Thế nhưng người thanh niên này lại dùng sức một người áp chế cả bảy vị Thái Thượng trưởng lão, mà trong đó năm người có chuẩn tiên bảo, trong đó còn có một vị là Kháo Sơn Vương Vân Cực, đây là sức mạnh kinh khủng đến cỡ nào cơ chứ? Cho dù là Ngũ ca của Vân Cực hay là thiếu chủ của Kim Ô Môn cũng không thể nào có được năng lực này”.
Một trưởng lão râu tóc bạc phơ của thiên tông hít một hơi thật sâu, kinh ngạc thốt lên.
Nhiều môn phái nhỏ đã bí mật phái người thâm nhập vào hệ Mặt Trời, chỉ là các đạo thống Chân Tiên lớn liên thủ tấn công, nên cho dù bọn họ đã đến nơi đây nhưng cũng không dám lộ diện, chỉ có thể lén lút theo dõi từ bên ngoài.
“Quá mạnh, thực sự quá mạnh mẽ, cứ tưởng rằng những người như Nam Tuyệt, Vân Cực chính là những kẻ mạnh mẽ nhất trần đời này chỉ dưới cảnh giới Hợp Đạo, bây giờ xem ra tên Diệp Thành này mới thực sự là thiên hạ vô địch dưới Hợp Đạo. Nghe nói anh ta mới khoảng bốn mươi tuổi, rốt cuộc làm sao có thể luyện thành tu vi mạnh mẽ đến nhường này cơ chứ?”
“Đúng thế, nghe nói là lấy được Thần La Thiên Tinh, nếu tôi có thể ăn được Thần La Thiên Tinh thì nói không chừng còn mạnh hơn anh ta nữa kìa”.