Một trong hai người bị chém không có chuẩn tiên bảo trong tay, mà một người khác bị trọng thương từ lần va chạm trước đó nên bị chết đầu tiên.
Những người khác hoặc là có chuẩn thiên bảo hoặc là giống như Vân Cực, trên người có pháp bảo thế mạng, trước khi Diệp Thành chém ra đã dùng pháp bảo cứu mạng ngay phút chót, nhanh chóng lùi lại để thoát chết. Bọn họ đã phải bỏ ra đến bảy tám món pháp bảo hộ thân và vô số món pháp bảo khác mới miễn cưỡng tránh thoát khỏi một đao vô cùng mạnh mẽ kia của Diệp Thành.
“Làm sao có thể chứ, hai người kia thật sự đã chết rồi hay sao?”
Người phụ nữ mặc đồ cổ trang thốt lên kinh ngạc.
Sơn Hà Xã Tắc Đồ của Kim Đồng Giáo được mệnh danh là món chuẩn tiên bảo dùng để phòng thủ mạnh nhất, không chuyên về tấn công, cho nên bà ta dựa vào Sơn Hà Đồ nên lại là người chịu ít thương tổn nhất.
Nhưng khí chứng kiến hai vị trưởng lão chết ngay trước mặt mình, bà ta vẫn bị dọa đến nỗi sắc mặt trắng bệch, thân hình đầy đặn khẽ run lên từng hồi.
Đây chính là Bán Bộ Chân Tiên, Thái Thượng trưởng lão của đạo thống Chân Tiên, cho dù là trong một môn phái lớn cũng không có nhiều những cường giả như thế, giờ đây lại bị một đao của Diệp Thành chém chết.
Phải biết rằng khi tu luyện đến cảnh giới như bọn họ đã không thể nào dùng thần phù thế mạng để bảo toàn tính mạng nữa rồi, nếu muốn có hiệu quả với Bán Bộ Chân Tiên thì thần phù thế mạng đó nhất thiết phải dùng thần huyết từ não và trái tim của Hợp Đạo Chân Tiên để luyện thành.
Trừ khi là con trai đích truyền, nếu không vị Hợp Đạo nào có thể sẵn sàng làm tổn hại tu vi khổ luyện mấy ngàn vạn năm để luyện thành một món thần phù thế mạng cơ chứ?
“Vũ khí trong tay tên nhóc này vì sao lại làm tôi có cảm giác run sợ từ trong linh hồn, thậm chí đến cả chuẩn tiên bảo trong tay chúng ta cũng suýt bị hư hại chứ?”
Đôi mắt của lão già vạm vỡ sáng rực lên, nhìn chằm chằm vào món tiên binh trong tay Diệp Thành.
Trước chuẩn tiên bảo tuy rằng có thêm một chữ “chuẩn”, nhưng thực tế cũng không thua kém gì so với tiên bảo thực sự, đều được luyện thành từ tiên kim bất diệt, chỉ là không được tiên nguyên nuôi dưỡng nên không thể nào trở thành khí linh chân chính trấn áp một môn phái, giúp đỡ Hợp Đạo Chân Tiên bảo vệ tông môn mà thôi. Nhưng nếu nói về sức mạnh và sự kiên cố thì chuẩn tiên bảo cũng không thua kém là bao.
Giờ đây, mấy món chuẩn tiên bảo này lại suýt bị Diệp Thành dùng một đao chém làm tổn hại ư?
Tuy rằng chỉ bị đánh ra một vài vết nứt nhỏ, không quá ảnh hưởng, nhưng vẫn khiến cho lão già vạm vỡ khiếp sợ không thôi.
“Không biết, chưa từng nhìn thấy qua, lúc trước nó chỉ là một thanh kiếm gãy bị gỉ sét, bây giờ sao lại có thể có uy lực mạnh mẽ đến như thế cơ chứ? Hơn nữa cũng không phải là tiên bảo hay chuẩn tiên bảo, nhưng nói về sự sắc bén thậm chí còn mạnh hơn cả tiên bảo, đây rốt cuộc là thứ gì cơ chứ?”
Thái Thượng trưởng lão của Trường Sinh Giáo hai mắt phát sáng nhìn chằm chằm vào thanh kiếm gãy trên tay Diệp Thành, ánh lên sự tham lam pha lẫn một chút sợ hãi.
“Cho dù là cái gì, chúng ta cũng phải lấy được nó cho bằng được”.
Vân Cực sắc mặt khó coi thấp giọng nói.
Sức mạnh bùng nổ của Diệp Thành vượt quá sự tưởng tượng của bọn họ.
Hai người chết đi đều là Bán Bộ Chân Tiên. Một người trong đó trong tay còn có chuẩn tiên bảo, nhưng vẫn bị Diệp Thành chém chết. Tuy rằng công lớn hầu hết đều do thanh kiếm gãy sắc bén trong tay Diệp Thành, đến chuẩn tiên bảo cũng bị chém đến tổn hại, nhưng pháp lực mạnh mẽ sánh ngang trời đất của Diệp Thành cũng làm mọi người kinh sợ không kém.