Nhưng Diệp Thành căn bản không thèm trả lời bọn họ, chỉ lạnh lùng chém ra một đao, trong miệng còn thốt lên bốn chữ:
“Nhất Kiếm Cách Thế!”
Ầm ầm ầm!”
Ngay lúc đó, một luồng kiếm khí mạnh mẽ bảy sắc cầu vồng với sức mạnh không thể tưởng tượng nổi quét ngang bầu trời.
Trong ánh kiếm dường như xuất hiện một vị thần được bao phủ trong thần quang vô cùng vô tận mặc áo giáp thần thánh, tay cầm một thanh kiếm thần thánh, cao đến mười vạn trượng, khuôn mặt mờ ảo hiện lên trong luồng kiếm khí cắt qua khoảng không với một thanh kiếm như chém vũ trụ thành hai nửa.
Vẻ đẹp tuyệt mỹ của luồng kiếm khí bảy sắc cầu vồng làm cho người ta không thể diễn tả bằng lời, so với lần trước càng thêm tao nhã, có một luồng hơi thở thần thánh đến từ chín tầng trời phát ra trong tuyệt thế thần kiếm.
Điểm thiếu sót duy nhất chính là ảo ảnh của thần tướng có chút hư ảo, kém hơn trước đây rất nhiều, nhưng khí tức của nó mạnh mẽ hơn bất kỳ chiêu kiếm nào mà Diệp Thành từng chém ra trước đó.
“Xoẹt!”
Dưới một kiếm này, vũ trụ gần như bị đóng băng lại. Tất cả mọi người, bao gồm cả mười vị Thái Thượng trưởng lão cầm chuẩn tiên bảo trong tay, thậm chí đến cả thiếu chủ Vân Thần đều kinh ngạc đến lặng người, dường như sợ đến ngây người.
Chỉ có luồng kiếm quang của Diệp Thành xoẹt qua bầu trời, kiếm quang màu bạc ngưng tụ thành thực chất quét qua tất cả mọi người trước mặt, ánh sáng thậm chí xuyên qua cả vạn dặm cũng không hề tiêu tán, như thể cắt ngang trời đất thành hai nửa!
Sau đó anh thu kiếm tra vào trong vỏ.
“Cùm cụp”.
Cho đến khi âm thanh của vỏ kiếm vang lên, gần mười vị Thái Thượng trưởng lão trong tay Diệp Thành đến cả chuẩn Tiên bảo trong tay cũng không thể nào thi triển, đều nổ tung giữa không trung.
Cả thân thể lẫn thần hồn của bọn họ đều bị thần kiếm chém thành hai mảnh, thậm chí đến cả thiếu chủ Vân Thần cũng thốt lên một tiếng kinh ngạc và sợ hãi, cánh tay trái bị chém đứt lìa, chiến xa bị phá hủy, đầu tóc bù xù rối loạn, liên tục run rẩy trong sợ hãi.
Mà ở phía sau bọn họ, hàng trăm chiến thuyền và tất cả các tu sĩ Nguyên Anh trên thuyền đồng thời bị chém thành mảnh vụn, vô số tu sĩ Kim Đan Nguyên Anh liên tục rơi xuống như mưa, luồng kiếm quang màu bạc ngưng tụ thành một đường thậm chí xuyên qua hàng vạn dặm, tạo thành một vệt kiếm dài sâu hoắm giữa khoảng không hư vô dài đằng đẵng, rất lâu về sau cũng không thể nào tan biến đi.
Hàng triệu đại quân, mấy trăm Nguyên Anh, ở dưới kiếm của Diệp Thành giống như gà đất chó kiểng, không chịu nổi một chiêu!
Khoảnh khắc lúc đó vô cùng kinh hoàng!
…….