Chương 212: Thần Cảnh?
Nghe được lời này, Lam Thải Nhi còn ổn, còn Dương Lâm trong lòng lại lo lắng vô cùng.
Lão già Cừu Lăng Vân kia coi vạn vật là con kiến hôi, Diệp Thành có phải cũng sẽ như thế hay không? Cậu ta có thực sự mạo hiểm để trở về cứu con gái mình hay không?
Dù sao nhìn Cừu Lăng Vân khí thế hùng hổ, từ đầu đến cuối đều thể hiện mình là một kẻ nắm sống chết của người ta trong tay, lại còn là một Võ Thánh nổi tiếng lâu đời, làm sao mà một Diệp Thành trẻ tuổi vừa mới thành danh có thể so sánh được cơ chứ?
Dương Lâm vô thức ôm chặt con gái mình, miệng lẩm bẩm: “Cậu ta có thực sự đến không?”
…
Tin tức Cừu Lăng Vân khí phách trở về giống như cơn bão cấp mười hai trong nháy mắt càn quét toàn bộ giới võ đạo Hoa Hạ!
So với Diệp Tiên sư mới nổi lên, danh hiệu của Cừu Lăng Vân cao hơn nhiều. Năm đó lão ta tung hoành khắp Hoa Hạ, liên tục giết chết hơn mười cao thủ, thậm chí trong đó còn có hai vị Võ Thánh.
Nếu không phải Tiêu Nghĩa Tuyệt xuất thế ngăn cản, chỉ sợ lúc này đã có một tòa Cừu phủ thành lập ở giữa Yên Kinh rồi.
Kiếm Thần năm đó, tuy nói ngay cả Hạo Thiên Kiếm còn chưa ra khỏi vỏ đã dùng tay không đánh bại Cừu Lăng Vân, nhưng năm đó là năm đó!
Về sau Tiêu Nghĩa Tuyệt cùng Đảo Quốc kiếm hào Ito Musashi đánh một trận dẫn đến lưỡng bại câu thương, hai người đến nay còn đang bế quan chưa xuất hiện. Mà Cừu Lăng Vân lại Thần công đại thành, thậm chí ngay cả đệ tử cũng đã đặt chân vào Thánh Vực.
Trong vô thức ba năm đã trôi qua, Cừu Lăng Vân ẩn nấp trốn rừng sâu chưa lừng lộ diện, mà đệ tử Cuồng Lang của lão lại giống sư phụ năm đó, đi tìm những người mạnh ở khắp nơi để so tài.
Ngày mười hai tháng ba, Cuồng Lang cùng gia chủ nhà họ Hồ ở Ma Đô – Hồ Hoa Hạo đại chiến ba giờ liên tiếp không phân thắng bại, cuối cùng trận đại chiến này do Hồ Hoa Hạo già nua kiệt sức tự động nhận thua là kết quả cuối cùng.
Ngày mười ba tháng ba, Lục Tinh Hà và Cuồng Lang xảy ra cãi vã, bị một quyền của Cuồng Lang đánh cho phun máu mà chạy.
Ngày mười bốn tháng ba, Cuồng Lang đại chiến Bang Chủ Cái Bang Hồng Đại Phúc, dưới tình huống đối phương không sử dụng Hàng Long Thập Bát Chưởng, mình cũng không sử dụng Bôn Lôi Chưởng hơi thắng nửa chiêu.
….
Trong vòng một tuần ngắn ngủi, danh hiệu Cuồng Lang vang vọng khắp trong giới võ đạo Hoa Hạ, với tư cách là đệ tử ưng ý nhất của Cừu Lăng Vân, hắn ta đánh liên tục mười tám trận trong bảy ngày, không một lần thất bại, đến cả hai vị Võ Thánh của thế hệ trước cũng không thể nào ăn hời chút gì của hắn cả.
Mà những đệ tử của thế hệ mới, càng giống như mấy con kiến hôi, cho dù là Lục Tinh Hà được khen ngợi là người đứng đầu của thế hệ mới cũng không thể nào đỡ một chiêu dưới tay hắn ta.
Càng làm cho người ta sợ hãi chính là ngay cả tuyệt kỹ thành danh của Cừu Lăng Vân là Bôn Lôi Chưởng hắn ta còn chưa dùng bao giờ!
Đệ tử đã mạnh như thế thì sư phụ còn khủng khiếp như thế nào? Cho nên bây giờ trong giới võ đạo đều sôi nổi bàn tán, nói Cừu Lăng Vân mới là cao thủ đệ nhất của Hoa Hạ, thậm chí có tin đồn, lão ta đã đột phá Thánh Vực, tiến vào Thần Cảnh!
Ban đầu có rất nhiều người đều hoài nghi việc này, nhưng ngay sau đó một tin tức bùng nổ làm cho tất cả mọi người đều như rơi cả hai tròng mắt xuống đất:
Ngày hai mươi tháng ba, Cuồng Lang sử dụng Bôn Lôi Chưởng, dùng liên tục mười sáu chưởng đánh chết phương trượng Kim Quang tự Kim Quả!
Phương trượng Kim Quang tự Kim Quả, được công nhận là một trong số những Võ Thánh mạnh nhất, thần công Kim Cương Bất Hoại của ông đã tu đến đại thành, lúc sử dụng cả người biến thành màu vàng cổ đồng, giống như Phật tổ giáng lâm, lại được tôn xưng là Kim Quả La Hán.
Ông ta từng sử dụng tuyệt kĩ Kim Cương Bất Hoại để ngăn chặn tuyệt chiêu Hàng Long Bất Hối của Bang chủ Cái Bang Hồng Đại Phúc, một vị Võ Thánh mạnh mẽ như thế, lại bị Cuồng Lang giết chết?
Tin tức này vừa truyền ra, toàn bộ giới võ đạo đều khiếp sợ, không ít người đều nói, chỉ sợ rằng Cuồng Lang mới là Võ Thánh mạnh nhất. Đệ tử đã như thế, vậy sư phụ chẳng phải là đã tiến vào Thần cảnh hay sao?
Rất nhiều người hướng về phía tỉnh Tô Bắc, kính sợ dõi theo ông lão tóc bạc, trước đây rất nhiều người còn có ý định khiêu chiến Cừu Lăng Vân, định dựa vào một trận chiến để nổi danh, nhưng bây giờ không còn ý nghĩ như vậy nữa.
“Đã mười ba ngày trôi qua rồi, Diệp Thành còn không dám đi ra, chắc là đã bị tin tức dọa cho sợ hãi rồi, đúng là đồ con rùa rụt đầu”. Rất nhiều người đều lắc đầu cười khinh bỉ.
Trước đây lúc Diệp Thành đắc thế, người phụ thuộc vào anh ngông cuồng thế nào chứ? Bây giờ thời thế xoay chuyển, cũng đến mức bọn họ phải trả giá rồi. Rất nhiều người rục rịch lấy cớ báo thù chuẩn bị lấy nhà họ Tào ở Tô Bắc để khai đao!
Mà lúc này ở Bích Thủy Đàm, Diệp Thành tu luyện đã đến thời khắc mấu chốt.
Trong đầm nước màu xanh lá, lúc ẩn lúc hiện một bóng người, bóng người đó chính là một thanh niên, nhưng có tóc màu xanh nhạt, hai tròng mắt giống như ngọc bích rực rỡ, nhưng làn da vốn trắng trẻo như da em bé trước đây lại có từng vết da nhăn nheo bám trên đó.
Trông giống như trong huyền thoại, con cá mập dệt từng vết nước lên mặt trăng và để lại những giọt nước mắt long lanh trong trẻo vậy!
Đây chính là Diệp Thành khổ tu hơn một tháng với Hải Hoàng Lưu Ly thể sắp luyện thành.
Chỉ là trên mặt anh cũng không có một chút gì gọi là vui vẻ, lúc này Diệp Thành vẫn ngồi ở dưới đáy đầm nước, mà đồ vật lơ lửng trong tay anh chính là Trái tim Huyền Quy.
Mà Thủy châu tràn ngập linh khí của dòng sông Thương Lan, cùng với Cửu Kiếp Ngự Thủy Châu mà Lão Tông chủ coi như tính mạng đã không thấy đâu, rõ ràng đã bị hấp thu hết rồi!
“Phù!”
Diệp Thành đột nhiên thở hắt ra, toàn bộ Bích Thủy Đàm nhất thời giống như một cơn lốc xoáy hơi nước màu lam nhạt, lấy anh làm trung tâm ngưng kết thành vòng xoáy, không ngừng khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Chỉ nghe thấy từng thanh âm nứt vỡ, thân thể Diệp Thành bỗng chốc cao hơn rất nhiều, càng giống như thủy tinh vậy, trở nên trong suốt tựa như có thể nhìn xuyên qua, lộ ra hơi thở sinh mệnh vô cùng dày đặc đến nỗi có thể nhìn thấy rõ ràng.
Nhưng cuối cùng anh thở ra một hơi dài, từ từ mở mắt ra.
Hải Hoàng Lưu Ly Thể dù sao cũng là cực đỉnh thần thể, thật sự quá khó để luyện thành. Mặc dù Diệp Thành có tài năng Tiên Đế, nhưng bảo bối trong tay mình thật sự quá ít, cũng chỉ có thể miễn cưỡng đạt tới nhập môn mà thôi.
Dù sao thì cho dù là đầu bếp giỏi, nhưng nếu không có nguyên liệu tốt cũng không thể nấu thành món ăn ngon được, nếu không phải Diệp Thành là thiên tài tuyệt đỉnh, chỉ sợ bây giờ đã luyện thể thất bại.
Diệp Thành nghĩ như thế, lông máy hơi nhíu lại: “May mắn lúc này mọi việc đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ thiếu đúng bước cuối cùng, chỉ cần hấp thu hoàn toàn máu của Huyền Vũ, liền có thể luyện thành thần thể này!”
Anh hạ quyết tâm, hai tay hợp lại dùng toàn bộ sức mạnh thúc giục Hải Hoàng Lưu Ly công, trái tim Huyền Quy bị anh dùng toàn lực ép ra một giọt máu đỏ tươi.
Giọt máu có kích thước to bằng ngón tay cái vừa xuất hiện, toàn bộ trái tim ngay lập tức hóa thành bột phấn.
Đây là bước cuối cùng, một giọt máu Huyền Vũ, còn tốt hơn cả hàng trăm loại thuốc trị bệnh, mình uống giọt máu này, không thành công thì thành nhân vậy”.
Hai mắt Diệp Thành lóe lên một tia kiên định, sau đó mở miệng nuốt toàn bộ giọt máu này vào miệng.
“Oanh!”
Ngay lập tức, ở trên trời giáng xuống từng trận sấm sét, mây mưa ùn ùn kéo đến, mây và gió, giống như Nguyên Anh sắp thành, Thiên Kiếp giáng xuống!
Thân thể Diệp Thành càng ngày càng to ra, giống như khinh khí cầu được bơm khí càng ngày càng lớn hơn, nếu là người tu chân bình thường ở chỗ này, chỉ sợ là không chống đỡ nổi bị nổ tan xác!
Nhưng Diệp Thành lại nhanh chóng mở mắt, hai mắt ánh lên tia sáng lấp lóe, lớn tiếng hét lên:
“Uông!”