Bà ấy hiểu được ánh mắt lúc rời đi của tiên tổ là gì!
Đó chính là bảo bà ấy phải giúp đỡ Diệp Quân nhiệt tình vào!
Nam Ly Âm nhìn Diệp Quân, trong lòng đầy rẫy những câu hỏi, rốt cuộc lý do gì khiến tiên tổ bất chấp thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các để giúp đỡ chàng trai này?
Thật tò mò!
Lúc này, Diệp Quân bỗng nhìn Nam Ly Âm: "Tiền bối, ta suy nghĩ lại thấy vẫn không nên liên lụy đến tộc Nam Ly thì hơn..."
Nam Ly Âm vội nói: "Ngươi nói gì vậy? Ngươi chưa nghe thấy sao? Ông nội ngươi và tiên tổ của ta quen biết nhau, nói vậy thì chúng ta cũng được xem như là thân thích! Thân thích thì chính là người của mình! Nếu đã là người của mình, nhắc gì đến chuyện liên lụy hay không liên lụy chứ?"
Diệp Quân im lặng.
Sao lại biến thành người mình cả thế này?
Lẽ nào ông nội của mình rất lợi hại?
Diệp Quân suy nghĩ rồi nói: "Tháp gia, bây giờ ta với ông nội mà đánh với nhau thì sẽ thế nào?"
Tiểu Tháp thản nhiên đáp: "Ông ấy đánh ngươi, thì chắc là như đánh một thằng cháu vậy đó!"
Diệp Quân: "..."
Lúc này, Nam Ly Âm đứng bên cạnh bỗng nói: "Diệp công tử, ta phải nhắc nhở ngươi một việc, sư phụ bây giờ của người mang thiên mệnh kia là Đại Võ Tông đấy!"
Diệp Quân nhìn Nam Ly Âm: "Đại Võ Tông sao?"
Nam Ly Âm gật đầu, vẻ mặt nghiêm trọng: "Người này là Đại Võ Tông của Võ Viện, không chỉ phụ trách dạy võ ở Võ Viện mà còn từng tham gia chiến trường Hư Chân, thực lực của ông ta hơn xa ta. Hơn nữa, ngươi không thể tưởng tượng được tài nguyên ở tổng viện thư viện Quan Huyên nhiều đến cỡ nào đâu! Thế nên, dù ngươi rất yêu nghiệt, nhưng ngươi tuyệt đối không được có tâm lý khinh địch, biết không?"
Diệp Quân gật đầu: "Ta hiểu!"
Đương nhiên hắn sẽ không bao giờ khinh thường người mang thiên mệnh!
Người ta có tài nguyên của cả thư viện Quan Huyên, còn có một sư phụ cực kỳ mạnh mẽ dạy dỗ. Được đãi ngộ như vậy, đừng nói là người mang thiên mệnh, cho dù có là một người bình thường cũng sẽ trở thành một sự tồn tại đáng sợ!
Nam Ly Âm gật đầu: "Tốc độ của ngươi rất rất nhanh, nhanh đến bất thường, chắc chắn thư viện cũng biết được điểm này, thế nên trong cuộc chiến với người mang thiên mệnh lần này, ngươi không thể đặt hết tất cả hy vọng vào tốc độ được! Nếu ta đoán không nhầm thì chắc chắn họ sẽ nghiên cứu ra được một cách đánh nhằm đối phó với tốc độ của ngươi!"
Nghe vậy, Diệp Quân nhíu mày!
Đừng nói chứ!
Hắn thật sự đã bỏ qua điểm này!
Tất cả mọi người đều biết tốc độ của hắn rất nhanh, chắc chắn thư viện Quan Huyên cũng biết. Người mang thiên mệnh mà bọn họ bồi dưỡng chắc chắn cũng sẽ ra tay từ góc độ này!
Nam Ly Âm tiếp tục nói: "Chuyện ngươi là Võ Thần đừng để truyền ra ngoài, biết chưa?"
Diệp Quân gật đầu: "Biết rồi ạ!"
Nam Ly Âm khẽ gật đầu: "Đây xem như con át chủ bài lớn nhất của ngươi bây giờ! Nhưng ta thấy vẫn chưa đủ, ngươi cần phải thực chiến!"
Diệp Quân gật đầu: "Nhưng ta thiếu đối thủ thích hợp!"