Trần Du lại hỏi: “Triệu Thiên Kích ngươi học ai không học, lại đi học mấy trò nham hiểm của lão Tần Nguyên này. Ngươi cho rằng ba lão già chúng ta sẽ bị dáng vẻ này của ngươi lừa gạt sao?"
Triệu Thiên Kích chỉ cười không đáp.
Mạt Thiên Đô lại nhìn động thiên: “Phải nghĩ cách bắt hắn lộ diện...”
Trần Du: “Há lại chẳng đơn giản quá?"
Dưới ánh mắt của những người khác, ông ta nói: “Điều tra lai lịch, bắt toàn tộc hắn đến đây. Hắn một ngày không ra, chúng ta giết một người, cho đến khi cả nhà hắn chết sạch, để ta xem hắn còn dám trốn không”.
Diệp Quân: “...”
Nghe thấy lời của Trần Du, Mạt Thiên Đô cau mày, không nói gì.
Còn Tần Nguyên kia thì vội nói: “Hoạ không liên quan đến người nhà, hành động như thế có phải hơi quá đáng không?”
Trần Du hờ hững nhìn thoáng qua ông: “Vậy Tần gia chủ có cách nào không?”
Tần Nguyên nghiêm túc nói: “Ta cảm thấy chúng ta có thể chiêu hàng, chỉ cần chúng ta nói hợp lý, dùng tình cảm để thuyết phục, chắc chắn Diệp Quân kia sẽ biết điều, chủ động đưa truyền thừa của Thượng Thần ra”.
Nghe thấy lời của Tần Nguyên, Mạt Thiên Đô nhất thời nhíu mày, nói thật lão ta thấy rất ghét tên nguỵ quân tử Tần Nguyên này.
Cực kỳ dối trá!
Nếu không vì thực lực của ông già này không tệ thì lão ta thật sự muốn đập chết ông ta rồi.
Mẹ kiếp, Diệp Quân bị ngu à?
Còn chủ động đưa truyền thừa ra!
Nói chuyện không gắn não sao?
Chuyện đến nước này, chắc chắn Diệp Quân cũng hiểu dù hắn có đưa truyền thừa ra, chắc chắn bốn gia tộc Thần Linh cũng sẽ không bỏ qua cho hắn.
Diệt cỏ phải diệt tận gốc.
Trần Du chợt nói: “Nếu Tần huynh tự tin như thế, vậy không bằng để Tần huynh đi vào động thiên của Thần Nhất, khuyên Diệp Quân đầu hàng nhé?”
Tần Nguyên cười nói: “Nếu các người thấy yên tâm thì ta có thể đi thử”.
Trần Du im lặng.
Đương nhiên là ông ta không yên tâm, lỡ như người này đi vào giết Diệp Quân, một mình độc chiếm truyền thừa của Thần Nhất, vậy chẳng phải bọn họ lỗ nặng sao.
Mà Mạt Thiên Đô ở bên cạnh lại nói: “Ta thì không ngại, Tần huynh có thể tiến vào trong động thiên của Thần Nhất bất cứ lúc nào”.
Tần Nguyên nhìn về phía Mạt Thiên Đô: “Thật sao?”
Mạt Thiên Đô gật đầu.
Tần Nguyên cười to, sau đó nhìn về phía Trần Du bên cạnh.
Trần Du cau mày nhìn Mạt Thiên Đô, không hiểu ý lão ta.