Sau khi ra ngoài thì thấy một chiếc xe đã đợi trước cửa.
Hai người ngồi vào ghế sau, xe này khá đặc biệt, chỗ ngồi phía trước và phía sau bị ngăn cách, không gian phía sau vô cùng rộng rãi, có thể làm giường ngủ luôn.
Diệp Quân chợt hỏi: “Uyển Du không sao chứ?”
Hiên Viên Lăng cười đáp: “Không có gì đáng ngại, anh cứ yên tâm, tôi đã sắp xếp người ở lại trường bảo vệ cô ấy rồi, cô ấy sẽ không bị người khác bắt nạt đâu”.
Diệp Quân gật đầu: “Được!”
Hiên Viên Lăng đột nhiên nói: “Anh Diệp, tôi có thể hỏi anh một chuyện không?”
Diệp Quân nhìn Hiên Viên Lăng: “Cô hỏi đi”.
Hiên Viên Lăng nghiêm túc nói: “Rốt cuộc anh có mấy người vợ?”
Nét mặt Diệp Quân cứng đờ, rõ ràng hắn không ngờ Hiên Viên Lăng sẽ hỏi vấn đề này.
Hiên Viên Lăng cười nói: “Nói nghe xem!”
Sau khi trở nên thân thiết với Diệp Quân, bây giờ cô ấy cũng đỡ dè dặt hơn.
Diệp Quân ngẫm nghĩ rồi đáp: “Chừng mấy người!”
Chừng mấy người!
Hiên Viên Lăng lập tức thấy hứng thú: “Đều ở hệ Ngân Hà sao?”
Diệp Quân lắc đầu.
Hiên Viên Lăng khẽ mỉm cười, không hỏi thêm nữa.
Diệp Quân chần chừ một lát rồi nói: “Có phải tôi đào hoa quá không?”
Hiên Viên Lăng cười đáp: “Anh biết bố của tôi có bao nhiêu người phụ nữ không?”
Diệp Quân nhìn về phía Hiên Viên Lăng, Hiên Viên Lăng bình tĩnh nói: “Theo tôi được biết thì có khoảng hơn trăm người!”
“Vãi!”
Diệp Quân không nhịn được chửi tục, nhận ra mình lỡ lời nên hắn vội nói: “Xin lỗi… có điều nơi này không phải một chồng một vợ sao?”
Hiên Viên Lăng lắc đầu cười khẽ: “Anh đáng yêu quá!”
Diệp Quân thấy khó hiểu.
Hiên Viên Lăng cười nói: “Ngoài mặt là như thế, nhưng bên trong thì…”
Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu rồi”.
Hiên Viên Lăng nhìn Diệp Quân, cười nói: “Anh có thể đối xử với tất cả mọi người như nhau không?”
Diệp Quân gật đầu: “Có thể”.
Hiên Viên Lăng chớp mắt: “Nếu, tôi nói là nếu anh chỉ có thể chọn một người, anh sẽ chọn ai?”
Diệp Quân hỏi ngược lại: “Cô Lăng, cô từng yêu ai chưa?”
Hiên Viên Lăng lắc đầu: “Chưa từng!”
Diệp Quân nghiêm túc nói: “Cô không biết yêu nên cô đừng hỏi nữa”.
Nét mặt Hiên Viên Lăng cứng đờ.