Yêu thú cấp Thiên!
Biểu cảm của Diệp Quân trở nên nghiêm trọng.
Nghiêm trọng bởi vì không chỉ có một con mà có tới hàng trăm con!
Hàng trăm con gấu!
Mặc dù một vài con gấu trong số đó có cấp bậc không quá cao, thế nhưng nếu như bọn chúng đồng loạt lao tới, cho dù là hắn thì cũng không chống đỡ nổi!
Yêu thú đều rất thích đi theo bầy!
Diệp Quân gạt bỏ suy nghĩ, sau đó chắp tay nói với con gấu đen kia: “Tại hạ đi nhầm địa bàn, mong vua gấu lượng thứ cho”.
Bên cạnh con gấu đen đó có một con gấu đen khác gầm lên phẫn nộ: “Loài người…”
Con gấu đen quay người giáng một cú tát!
Bốp!
Con gấu đen đó bị đánh bay ra xa mấy mét!
Cả bầy gấu đều ngơ ngác!
Con gấu đen kia lạnh lùng nói: “Gầm cái gì mà gầm? Không phải ta đã dạy bọn ngươi rồi sao? Phải lịch sự! Lịch sự!”
Nó vừa nói vừa nhìn về phía Diệp Quân, sau đó cũng chắp tay nói: “Chào công tử, ta đây cũng biết lịch sự!”
Diệp Quân: “…”
Nạp Lan Ca không nhịn được cười.
Diệp Quân khẽ cười: “Bên ngoài đồn vua gấu có tri thức lại hiểu lễ nghĩa, hôm nay được gặp, quả nhiên danh bất hư truyền!”
Con gấu đen chớp mắt: “Người bên ngoài đều biết ta…biết tại hạ sao?”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế!”
Gấu đen bật cười nói: “Đều là hư danh, hư danh thôi!”
Diệp Quân khẽ cười, hắn lấy ra một cuốn sách cổ mang theo bên người đưa cho vua gấu: “Vua gấu, cuốn sách này là sách vở cất giữ của thư viện Quan Huyên, mặc dù không phải công pháp hay kỹ thuật luyện võ gì, nhưng lại do Kiếm Chủ Nhân Gian năm xưa để lại. Sau khi ta đọc xong đã học hỏi được rất nhiều điều, hôm nay đi qua nơi này, thấy có duyên với vua gấu nên tặng lại cho vua gấu đấy”.
Nghe vậy, con gấu đen vội vàng nhận lấy cuốn