Diệp Quân thầm sợ hãi, hắn đang định xuất kiếm thì Tiểu Bạch đột nhiên lấy một cái búa ra đập về phía trước.
Oanh!
Sau động tác của Tiểu Bạch, vòng tay kia khẽ rung lên, nhưng sau đó nó lại bộc phát ra một sức mạnh bí ẩn, sức mạnh kia còn mạnh và nhiều hơn khi nãy.
Diệp Quân thầm thấy hoảng hốt, hắn bèn muốn dẫn Tiểu Bạch rời khỏi khu vực này.
Dù tuổi thọ của hắn rất nhiều, nhưng làm thế này thì hắn cũng không chịu nổi!
Lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên cầm lấy cây búa đó đánh về phía trước một lần nữa, sau động tác này, một ngọn lửa lập tức bao phủ lấy vòng tay.
Vòng tay kia liên tục rung lên, vẫn còn đang phản kháng.
Lúc này, Tiểu Bạch hít nhẹ mũi, vòng tay kia như cảm nhận được điều gì đó nên rung động dữ dội, sau đó liên tục thả ra sức mạnh bí ẩn kia.
Dù Tiểu Bạch không sợ, nhưng Diệp Quân đã sắp không chịu được nữa, vì hắn phát hiện chỉ mới một lúc mà tuổi thọ của hắn đã trôi qua thêm hơn nghìn năm rồi.
Lúc này, Tiểu Bạch cũng nhận ra điều đó, nó vung tay lên, một vòng tròn màu vàng lơ lửng trên đầu Diệp Quân, sau đó những tia sáng vàng chiếu xuống bảo vệ lấy hắn.
Cuối cùng Diệp Quân cũng thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay sau đó hắn lại sa sầm mặt một lần nữa, vì hắn phát hiện những kim quang kia cũng không thể ngăn cản hoàn toàn sức mạnh bí ẩn đó.
Diệp Quân thầm thấy sợ hãi, rốt cuộc đó là sức mạnh gì vậy?
Lúc này, Tiểu Bạch vẫn đang liên tục hít vào, cuối cùng vòng tay kia cũng không chịu được nữa nên hoàn toàn dừng lại, lựa chọn nhượng bộ.
Vẫn không thể chống lại được Tiểu Bạch!
Tiểu Bạch cầm lấy vòng tay, sau đó không biết đã cất vào đâu rồi.
Diệp Quân vội hỏi: “Tiểu Bạch, thứ khi nãy là gì vậy?”
Tiểu Bạch chớp mắt, sau đó vung móng vuốt.
Diệp Quân nói: “Tháp gia giải thích đi”.
Tiểu Tháp cất lời: “Nó nói nó cũng không biết”.
Diệp Quân hơi nghi ngờ.
Lúc này, một giọng nói vang lên từ bên cạnh: “Vòng tay thời gian”.
Diệp Quân quay đầu nhìn lại, người nói chuyện chính là Thần Kỳ.
Thanh Đại và Thanh Tri cũng đi theo sau.
Diệp Quân hơi tò mò: “Vòng tay thời gian?”
Thần Kỳ trầm giọng nói: “Đây là một thần vật siêu cấp mà nền văn minh Sâm Lâm trước đây để lại, có tên là vòng tay thời gian, nó có thể khiến thời gian của một khu vực nhanh chóng trôi đi, một khi sử dụng có thể khiến người thực lực yếu lập tức đi đời”.
Nét mặt Diệp Quân hơi nặng nề, bây giờ nghĩ lại hắn vẫn thấy sợ hãi vì khung cảnh tuổi thọ trôi đi khi nãy.
Thật sự rất đáng sợ!
Thần Kỳ đột nhiên nhìn về phía Tiểu Bạch: “Ngươi đúng là lợi hại, không ngờ ngươi lại có thể thuần phục vòng tay thời gian”.
Tiểu Bạch chớp mắt, sau đó cười tươi.