Điện chủ Cát Thanh của thần điện Tuế Nguyệt.
Cát Thanh nhìn Nhị Nha, hiển nhiên, mục tiêu của ông ta là Nhị Nha.
Nhị Nha!
Diệp Quân nhìn thấu ý đồ của đối phương định giữ chân Nhị Nha.
Nhị Nha kiếm kẹo hồ lô, sau đó đặt Tiểu Bạch lên vai Diệp Quân: “Bảo vệ cháu trai nhé!”
Diệp Quân: “…”
Tiểu Bạch chớp chớp mắt, sau đó gật đầu.
Nhị Nha nhìn Diệp Quân: “Đi đi!”
Diệp Quân gật đầu, sau đó dẫn mọi người đi tiếp.
Cát Thanh không hề ngăn cản, ánh mắt ông ta luôn nhìn Nhị Nha.
Cường giả mạnh nhất bên cạnh Diệp Quân bây giờ là Nhị Nha, cho nên mục đích của ông ta là giữ chân Nhị Nha lại.
Thật đơn giản!
Sau khi Diệp Quân rời đi, Nhị Nha nhìn Cát Thanh, bình tĩnh nói: “Ta phải đánh chết ngươi!”
Nói xong cô bé giậm chân phải.
Rầm!
Thời không dưới chân sụp đổ.
Cô bé cũng hóa thành một luồng sức mạnh đáng sợ lao về phía Cát Thanh.
Thấy Nhị Nha lao tới, ánh mắt Cát Thanh nghiêm trở lại…
…
Ở chân trời thời không, Diệp Quân dẫn mọi người đi tiếp.
Diệp Quân nhìn người mặc áo đen bên trái: “Còn bao lâu nữa?”
Người áo đen đáp: “Phía trước chính là Linh Hư Giới!”
Diệp Quân gật đầu: “Được!”
Lúc này, thời không Tuế Nguyệt lại mở toang, mấy trăm người cùng bước ra.
Diệp Quân và mọi người dừng lại.
Người đứng đầu là một ông lão áo đen, tóc hoa râm, khuôn mặt chằng chịt vết tích thời gian.
Điện chủ của ma điện Tuế Nguyệt: Thương Việt.
Phía sau ông ta còn có hàng trăm người mặc áo đen, ai cũng tỏa ra khí tức mạnh mẽ.
Thương Việt nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử, con đường của ngươi đến đây là kết thúc rồi”.
Diệp Quân đang định ra tay thì một giọng nói truyền đến: “Con đi trước đi”.
Diệp Quân quay lại nhìn, cách đó không xa có một người phụ nữ, đó là Diệp Thanh Thanh.
Nhìn thấy Diệp Thanh Thanh, Thương Việt cũng bất ngờ, không nhiều lời nữa, ông ta hóa thành một luồng khí màu đen biến mất tại chỗ.
Diệp Thanh Thanh nâng kiếm lên chém một nhát.
Bùm!
Vô số kiếm quang và luồng khí màu đen cùng bộc phát, thời không xung quanh sụp đổ, trong nháy mắt đã bị hủy hoại.
Lúc này, những cường giả ma điện Tuế Nguyệt xông về phía Diệp Quân.