Diệp Quân trầm giọng nói: “Nếu nói thế, Độc Khai Nhất Đạo dùng nhân tính áp chế thần tính sẽ mạnh hơn Độc Khai Nhất Đạo bằng thần tính…”, Tiểu Tháp chợt cất lời: “Có lẽ là thế, thực lực của Chân tỷ ngươi và Tông chủ Quá Khứ Tông kia rõ ràng là mạnh hơn những cao thủ Độc Khai Nhất Đạo chúng ta gặp phải bây giờ, phải biết rằng Tông chủ Quá Khứ Tông đó có thể làm gãy kiếm Thanh Huyên, nhưng những cao thủ Độc Khai Nhất Đạo mà ngươi gặp bây giờ hoàn toàn không thể làm được như thế”.
Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy”.
Đối mặt những cao thủ khác, dù là Độc Khai Nhất Đạo, hắn vẫn dám cầm kiếm Thanh Huyên chiến đấu một trận.
Nhưng nghĩ đến Tông chủ Quá Khứ Tông kia, hắn vẫn thấy hơi sởn tóc gáy.
Đến tận bây giờ, người phụ nữ đó là người duy nhất không sợ kiếm Thanh Huyên của hắn.
Lúc này, Diệp Quân chợt nhận được tin tức của Tín Du, vì thế hắn bèn dẫn theo Nhất Niệm rời khỏi nơi này.
Huyết Thi cao lớn đứng yên tại chỗ với tâm trạng rất phức tạp.
Đương nhiên nhiều hơn là sự rung động.
Không ngờ người phụ nữ kia lại có thể khiến lửa Thiên Hành phải chịu thua!
Đó là lửa Thiên Hành đấy!
Thật sự quá đáng sợ.
Lần này nền văn minh Thuật Giả đúng là tự tìm đường chết. Đáng đời lắm!
Lúc này một Huyết Thi ở sau lưng Huyết Thi cao lớn chợt cất lời: “Dù nền văn minh Thuật Giả bị tiêu diệt, nhưng đây cũng không phải là chuyện xấu với chúng ta”.
Mấy Huyết Thi nhìn về phía Huyết Thi vừa lên tiếng, Huyết Thi kia lại nói: “Hiện tại chúng ta đi theo hắn chắc chắn có thể đạt đến một tầm cao mới”.
Nghe thấy thế, mấy Huyết Thi ngẫm nghĩ, sau đó gật đầu, đúng là như thế, bây giờ bọn họ đi theo Diệp Quân, với bối cảnh đáng sọ của tên này, chắc chắn sau này bọn họ có thể đi được xa hơn.
Nghĩ đến đây, tâm trạng đau buồn vì nền văn minh bị tiêu diệt lúc trước cũng thoáng chốc biến mất.
Ở một nơi khác, Diệp Quân tìm đến Tín Du, lúc này Tín Du đang cùng một vài nhóm người vây quanh một nguồn phát tín hiệu.
Diệp Quân dẫn theo Nhất Niệm đi tới cạnh Tín Du, sao đó hỏi: “Sao vậy?”
Tín Du nhìn chằm chằm nguồn tín hiệu kia, trầm giọng nói: “Phân tích được một vài tin tức”.
Diệp Quân vội hỏi: “Tin tức gì?”
Tay phải Tín Du nhẹ nhàng vung lên, thời không cách trước mặt bọn họ không xa khẽ rung, sau đó có hai chữ xuất hiện trước mặt ba người: Thuỷ tộc.
“Thuỷ tộc?”
Diệp Quân nhíu mày: “Người bắn ra nguồn tín hiệu này đến từ một nền văn minh gọi là Thuỷ tộc à?”
Tín Du gật đầu: “Phải”.
Nói xong, cô ta nhìn về phía Diệp Quân: “Hơn nữa Thuỷ tộc này còn có liên quan đến cổ tự mà ngươi thu
thập được trước kia”.