Diệp Quân gật đầu: “Chúng ta đi qua xem thử”.
Có Nhị Nha và Tiểu Bạch, đương nhiên hắn không có gì phải sợ cả.
Mọi người đi tới trước tế đàn kia, Diệp Quân cau mày, vì hắn phát hiện huyết mạch trong cơ thể hắn có phản ứng.
Diệp Quân hơi sợ hãi, hắn cẩn thận quan sát tế đàn, tỏ vẻ tò mò: “Nhị Nha, ngươi có nhìn ra được gì không?’
Nhị Nha nhìn về phía Tiểu Bạch, Tiểu Bạch vung móng vuốt nhỏ.
Lúc này, tế đàn kia đột nhiên rung lên, sau đó một khuôn mặt máu đáng sợ đột nhiên bay ra từ bên trong tế đàn, sau đó nhào về phía Tiểu Bạch.
Sắc mặt Diệp Quân hơi thay đổi, hắn đang định ra tay thì Tiểu Bạch đột nhiên lấy ra một cây búa lửa, sau đó chợt đánh về phía trước.
Bốp!
Búa đánh xuống, khuôn mặt máu kia bị đập xuống đất, sau đó không ngừng kêu rên thảm thiết, trên mặt nó còn có ngọn lửa mờ ảo xoay vần.
Diệp Quân nhìn cây búa trong tay Tiểu Bạch, búa không to, chỉ bằng cánh tay trẻ con, thân búa có ngọn lửa màu đỏ mờ mờ, trông cực kỳ chói mắt.
Đây là bảo bối gì thế?
Trong mắt Diệp Quân lộ vẻ tò mò, rất muốn mượn nó xem thử.
Lúc này, Thanh Tri chỉ vào khuôn mặt máu kia: “Đây là gì vậy?”
Diệp Quân cũng nhìn về phía đó, khuôn mặt vẫn kêu la thảm thiết, mà những ngọn lửa mờ nhạt này còn chưa tan đi, dính chặt lên khuông mặt như sam.
Nhị Nha ở bên cạnh nói: “Là linh của tế đàn này”.
Diệp Quân tỏ vẻ nghi ngờ: “Vì sao nó lại ra tay với Tiểu Bạch?”
Nhị Nha lạnh nhạt đáp: “Nó muốn nuốt Tiểu Bạch”.
Diệp Quân sửng sốt.
Nhị Nha lắc đầu: “Đồ ngu ngốc”.
Nuốt chửng Linh Tổ?
Diệp Quân cũng lắc đầu cười khẽ, chưa nói đến vấn đề khác, chỉ với thể chất đặc biệt của Tiểu Bạch thì e rằng trên đời này không có mấy người nuốt chửng được nó.
Hơn nữa hắn không tin ông nội không cho Bắc Thanh thứ gì để giữ mạng.
Vả lại Tiểu Bạch đánh nhau có thể triệu hoán tận mấy thanh thần kiếm, người bình thường cũng không thể chống lại mấy thanh thần kiếm kia.
Lúc này, Nhị Nha chợt nói: “Đánh tan linh trí của nó, sau đó đổi một cái mới”.
Đánh tan linh trí!
Đây cũng là thủ đoạn đáng sợ của riêng Tiểu Bạch.
Đương nhiên điều kinh khủng hơn là nó có thể tạo ra một linh trí khác.
Tiểu Bạch đang muốn đánh tan linh trí của khuôn mặt máu kia, nhưng lúc này nó đột nhiên bắt đầu cầu xin.
Tiểu Bạch không đánh tan linh trí của nó, nhưng lại đập nó một phát nữa.
Rõ rằng nó vẫn khá tức giận vì hành động xấu xa khi nãy.
Thật ra Tiểu Bạch rất thân thiện với linh vật, nếu không muốn đi theo nó chắc chắn nó cũng sẽ không ép buộc, nhưng bình thường các linh vật đều sẽ đi theo nó vì có rất nhiều lợi ích!