Vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ đều quan sát trận chiến giữa biển lửa ấy, tốc độ của Diệp Quân và Úc Nhất Triều càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng chỉ còn lại tiếng lôi và tiếng kiếm, không thấy tàn ảnh nữa. Trên hư không, An Nam Tịnh nhìn Diệp Quân và Úc Nhất Triều phía dưới, với thực lực của bà đương nhiên có thể nhìn rõ hai người, vẻ mặt bà bình tĩnh, trên mặt không có chút dao động nào.
An Vương cũng nhìn hai người, ánh mắt vẫn luôn hướng về Diệp Quân.
Đánh đến bây giờ, bà ta phát hiện Diệp Quân vẫn chưa sử dụng thế mạnh của mình.
Cũng chưa dùng đến thần kiếm tuyệt thế đó.
Bà ta biết nếu Diệp Quân dùng thanh kiếm đó thì Úc Nhất Triều chắc chắn không phải đối thủ của hắn. Lúc trước bà ta đã được chứng kiến sự đáng sợ của thanh kiếm đó, cảnh giới của Diệp Quân khi đó yếu như kiến, nhưng lại có thể đấu được với Thần Quân là hoàn toàn nhờ vào thanh kiếm đó.
Diệp Quân là kiếm tu, nếu dùng thanh kiếm đó thì chắc chắn sức chiến đấu sẽ tăng lên rất nhiều.
Nhưng đến bây giờ hắn vẫn chưa sử dụng.
Vì sao?
An Vương cau mày, trong lòng cảm thấy khó hiểu.
Bùm!
Lúc này, một luồng lôi quang màu đỏ bỗng phóng lên trời từ phía dưới, nhưng trong nháy mắt đã bị một luồng kiếm quang chém vỡ, sau đó trong mắt mọi người, từng luồng kiếm quang lại chém về một chỗ.
Đột nhiên, thiên địa vang lên từng tiếng nổ kịch liệt, sau mỗi tiếng nổ vang đều sẽ có một lôi quang lui lại phía sau.
Trong lôi quang đó chính là Úc Nhất Triều!
Sau khi Úc Nhất Triều lùi lại mấy trăm trượng, cô ta vừa dừng lại đã có một kiếm quang phóng tới.
Con ngươi của Úc Nhất Triều co lại, hai tay chắp thành chữ thập, trong nháy mắt lôi quang trong cơ thể phóng lên trời, lôi quang hoá thành Pháp tướng lôi thân ba nghìn trượng, Pháp tướng lôi thân này đột nhiên đè tay xuống, lôi quang đáng sợ quét xuống như làn sóng.
Bùm!
Ngay tức khắc, Diệp Quân bị hất văng xa hàng nghìn trượng.
Sau khi Diệp Quân dừng lại, hắn nhìn Úc Nhất Triều, lúc này Pháp tướng lôi thân trên đỉnh đầu cô ta đang chắp tay, toàn thân tản ra lôi uy đáng gờm, lôi uy cường đại khiến cả thiên địa đều run rẩy.
Diệp Quân nhìn Pháp tướng lôi thân với vẻ mặt bình tĩnh.
Mà lúc này, Úc Nhất Triều đột nhiên hoá thành lôi quang bay vào trong Pháp tướng lôi thân…
Ầm!
Một làn lôi diệm bùng phát ra từ trong Pháp tướng lôi thân, trong khoảnh khắc, lôi diệm nghìn trượng quét về phía Diệp Quân.
Giờ phút này, cho dù mọi người cách xa mấy vạn trượng cũng có thể cảm nhận được lôi uy diệt thế đáng sợ.
Khuôn mặt họ cũng trở nên nghiêm túc.
Mà lúc này Diệp Quân đột nhiên biến mất tại chỗ.
Ù!
Tiếng kiếm ngân vang vọng khắp thiên địa, sau đó một luồng kiếm quang phá tan lôi diệm nghìn trượng ấy, chém vào Pháp tướng lôi thân!
“Diệt!”