Mục lục
(Nháp) Nhất Kiếm Phá Thiên (Hậu duệ kiếm thần) - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe vậy, Diệp Quân lập tức nhíu mày, vậy chẳng phải cũng giống như vị Tiêu Dao kiếm tu kia hay sao?

Diệp Quân bứt khỏi dòng suy tư, tiếp tục hỏi: “Sau đó thế nào?”

Chủ nhân bút Đại Đạo đáp: “Tự thân binh giải”.

Diệp Quân càng nhăn mày sâu hơn: “Tự thân binh giải?”

Chủ nhân bút Đại Đạo gật đầu: “Điều ta biết là, để bản thân không biến thành mối nguy hại cho cả vũ trụ, Thần Nhất đã lựa chọn tự mình binh giải, bởi vì vị đó biết, khi mình có toàn bộ thần tính, mình sẽ trở thành vị thần nguy hiểm nhất ở vũ trụ này. Có điều, vì sao sau khi đã có toàn bộ thần tính mà vẫn lựa chọn tự thân binh giải để cứu vũ trụ thì ta cũng không rõ lắm, ta chỉ suy đoán là, có lẽ ai đó, hoặc có chuyện gì đó, đã đánh thức một tia nhân tính trong người vị ấy…”

Tần Quan bỗng hỏi xen vào: “Thế còn những vị thần sau đó…”

Chủ nhân bút Đại Đạo khinh khi ra mặt: “Những kẻ xưng là thần sau này chẳng qua chỉ là những kẻ kiêu căng ngốc nghếch tự phong cho mình mà thôi”.

Diệp Quân đột ngột hỏi: “Tiền bối, vị Thần Nhất đó so với cha ta thì ai lợi hại hơn?”

Hắn vừa dứt lời, tất cả mọi người liền đồ dồn ánh mắt vào chủ nhân bút Đại Đạo.

Sắc mặt chủ nhân bút Đại Đạo đã cứng đờ ra: “…”

Nghe Diệp Quân hỏi thế, chủ nhân bút Đại Đạo chợt tê dại cả da đầu.

Câu hỏi kiểu gì vậy?

Mọi người có mặt ở đây đều đang chăm chú nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, ánh mắt Diệp Thanh Thanh đã dần lộ vẻ khó chịu.

Chủ nhân bút Đại Đạo liếc nhìn Diệp Quân rồi nói: “Kiếm Chủ Nhân Gian là vô địch”.

Trong tình thế này, đương nhiên ông ta cũng biết nên nói thế nào, cả nhà người ta đều đang ở đây hết đó.

Nếu dám đưa ra đáp án khác thì có khác nào tự sát!

Cần biết rằng, khi Diệp Quân đặt ra câu hỏi này, cả ba vị Thiên Mệnh đều nhìn ông ta chòng chọc, như thể nếu ông ta trả lời không đúng ý họ là sẽ lập tức vung kiếm chém liền.

Nhận được câu trả lời từ chủ nhân bút Đại Đạo, Diệp Thanh Thanh mới thản nhiên nói: “Ông không cần như vậy đâu, chúng ta đây không phải hạng người không biết lí lẽ”.

Chủ nhân bút Đại Đạo chỉ biết trầm mặc.

Trong số mấy vị Thiên Mệnh, chỉ có cô là không đếm xỉa đến lí lẽ nhất, giỏi chơi xấu nhất, vậy mà cô còn không biết xấu hổ nói ra câu đó à, chủ nhân bút Đại Đạo cảm thấy mình phục lăn người này rồi. Đương nhiên, lời ấy tuyệt đối không thể nói ra, bằng không, với tính cách của Thiên Mệnh Váy Đen này, chỉ sợ bà ấy sẵn sàng xách kiếm đuổi theo ông ta vài trăm năm ấy chứ.

Chủ nhân bút Đại Đạo xua mọi ý nghĩ vẩn vơ khỏi đầu, tiếp tục nói: “Sau khi Thần Nhất binh giải, Đạo Điện do vị ấy sáng lập ra cũng bị đổi tên thành Chúng Thần Điện, còn nhóm người đi theo Thần Nhất trước kia, ban đầu cũng nghiêm túc tiếp tục tuân thủ theo trật tự và quy tắc do Thần Nhất lập ra, nhưng càng về sau, dã tâm và dục vọng của họ càng bành trướng, vì quyền lợi và tổ nguyên, họ bắt đầu tranh giành, gây nên nội loạn. Một cuộc chiến ác liệt trong Chúng Thần Điện đã nổ ra, khiến cho trật tự cùng Đại Đạo tan vỡ, gây nên một thời kì hắc ám kéo dài cho vũ trụ này”.

Diệp Quân hỏi: “Sau đó thì sao?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Sau đó, có năm vị thần giành được thắng lợi chung cuộc, bọn họ tiếp tục nắm giữ Chúng Thần Điện, có điều, thái độ của họ đối với chúng sinh đã từ phục vụ biến thành nô dịch”.

Diệp Quân trầm giọng: “Còn Đại Đạo?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK