Từ Nhu đáp: “Đơn giản thôi, dùng sức mạnh thu phục nó”.
Diệp Quân nhíu mày: “Dùng sức mạnh thu phục?”
Từ Nhu gật đầu: “Đúng thế”.
Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Để ta thử xem”.
Dứt lời, hắn biến thành một tia kiếm quang bay lên cao!
Từ Nhu nói: “Giúp hắn áp chế lôi kiếp của Lôi Ấn kia”.
Chấp Kiếm Nhân không trả lời.
Diệp Quân ở chân trời vừa mới đến gần Lôi Thần Ấn, Lôi Thần Ấn kia như nhận ra được nguy hiểm, đột nhiên bộc phát mấy trăm tia lôi kiếp bắn nhanh về phía Diệp Quân!
Thấy cảnh này, Diệp Quân thầm thấy sợ hãi, nhưng hắn cũng không lùi bước, hắn lao về phía trước, chém xuống một kiếm.
Oanh!
Mấy tia lôi kiếp bị hắn dùng kiếm chém tan, nhưng sau đó, lại có nhiều lôi kiếp lao về phía hắn hơn.
Ầm…
Diệp Quân bị đánh đến mức liên tục lùi lại, sau khi dừng lại, Diệp Quân thầm thấy sợ hãi, hắn nhìn cánh tay mình, cánh tay phải đã tê dại, không còn chút cảm giác.
Cũng may thân thể đã cứng rắn hơn, nếu không lần này hắn đã bị đánh tàn phế rồi.
Bên dưới, Từ Nhu nhìn về phía Chấp Kiếm Nhân: “Kiếm của muội có thể áp chế lôi kiếp này, giúp hắn đi”.
Chấp Kiếm Nhân quay đầu sang chỗ khác, nét mặt lạnh như băng.
Mà lúc này, Diệp Quân lại xông lên một lần nữa, nhưng dù hắn có vung kiếm thế nào cũng không thể tiếp cận Lôi Thần Ấn.
Ầm!
Diệp Quân bị đẩy lui một lần nữa, hắn đang định ra tay thì một tia kiếm quang đột nhiên phá không bay tới, đẩy lui lôi kiếp trước mặt hắn.
Chính là Chấp Kiếm Nhân!
Chấp Kiếm Nhân nhìn Diệp Quân bằng ánh mắt lạnh như băng, không nói một lời.
Diệp Quân chân thành nói: “Cảm ơn!”
Nói xong, hắn xông về phía Lôi Thần Ấn kia.
Lôi Thần Ấn rung động dữ dội, vô số lôi kiếp đột nhiên bộc phát, thấy cảnh này, Diệp Quân lập tức hoảng hốt, lúc này, Chấp Kiếm Nhân lại xuất hiện bên cạnh hắn một lần nữa, nàng ta vung kiếm, vô số kiếm khí bay ra, áp chế toàn bộ những lôi kiếp kia.
Diệp Quân nhìn Chấp Kiếm Nhân bên cạnh, tỏ vẻ sửng sốt.
Chấp Kiếm Nhân đột nhiên quay đầu nhìn Diệp Quân, giận dữ nói: “Còn nhìn gì nữa? Không mau đi đi!”
Nghe thấy thế, Diệp Quân vội vàng biến thành một tia kiếm quang bay tới trước mặt Lôi Thần Ấn, hắn giữ lấy Lôi Thần Ấn kia, lúc này, Từ Nhu bên dưới cất lời: “Đưa nó vào trong ý thức!”
Diệp Quân làm theo, đưa nó vào trong ý thức.
Ầm!
Trong cơ thể Diệp Quân lập tức bộc phát ra sức mạnh lôi kiếp đáng sợ, may là thân thể của hắn đã được tăng cường, nếu không việc này cũng đủ khiến thần hồn của hắn tan biến rồi.
Nhưng dù thân thể vô cùng mạnh mẽ thì Diệp Quân lúc này vẫn rất đau đớn, vì Lôi Thần Ấn kia đang phản kháng, những tia lôi kiếp liên tục đánh lên cơ thể hắn, dần dần, thân thể hắn lại bắt đầu xuất hiện vết nứt.
Lôi Thần Ấn cắn trả!
Hiện tại Diệp Quân cảm thấy đau đớn chưa từng có, hắn không chỉ cảm thấy thân thể mình sắp nổ tung mà ngay cả thần hồn cũng như sắp căng cứng, ngoài ra, ý thức của hắn cũng dần mơ hồ.
Thấy cảnh này, Chấp Kiếm Nhân lập tức nhíu mày, nàng ta xoay người trở lại mặt đất, nhìn chằm chằm Từ Nhu, Từ Nhu nhún vai: “Đừng nhìn ta, ta cũng không biết, bây giờ chỉ có thể dựa vào chính hắn mà thôi”.
Chấp Kiếm Nhân tức giận nhìn Từ Nhu: “Tỷ làm thế sẽ hại chết hắn đấy, tỷ biết không?”
Từ Nhu trầm giọng đáp: “Đời người luôn có chuyện ngoài ý muốn, chẳng phải là chuyện thường tình sao?”
“Ý muốn con mẹ tỷ!”