Hắn hơi kinh ngạc, không ngờ đế quốc Vĩnh Dạ lại xảy ra chuyện như vậy.
Trong tình hình này, ai dám tu luyện kiếm nữa?
Hắn không có hứng thú gì với ân oán này, hắn đến đây không phải để phát huy văn hóa kiếm đạo.
Tống Chỉ Ngôn hỏi tiếp: “Diệp công tử biết vị Chân Thần kia không?”
Diệp Quân gật đầu: “Biết!”
Tống Chỉ Ngôn trở nên hứng thú: “Cô ấy mạnh đến mức nào?”
Diệp Quân nhìn Tống Chỉ Ngôn, cười nói: “Chỉ Ngôn cô nương có hứng thú với tỷ ấy à?”
Tống Chỉ Ngôn gật đầu: “Khi cô ấy đến đế quốc Vĩnh Dạ, đã khiêu chiến liên tiếp ba vị cường giả đế quốc Vĩnh Dạ, mà cô ấy chỉ dùng một chiêu đã đánh bại ba vị cường giả đó, cuối cùng quay người rời đi…”
Diệp Quân tò mò hỏi: “Tỷ ấy đến đây đánh một trận rồi đi sao?”
Tống Chỉ Ngôn gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Quân lắc đầu cười.
Tống Chỉ Ngôn lại hỏi tiếp: “Công tử rất thân với cô ấy sao?”
Diệp Quân cười nói: “Rất thân!”
Tống Chỉ Ngôn hỏi: “Thân đến mức nào?”
Diệp Quân nhìn Tống Chỉ Ngôn, cô nương này thật lắm chuyện.
Cảm nhận được ánh mắt của Diệp Quân, Tống Chỉ Ngôn thấy mình hỏi hơi nhiều, lập tức xin lỗi: “Xin lỗi! Vì tiền bối trước đó nói Diệp công tử thay mặt Chân vũ trụ đến đây… Chân vũ trụ vô cùng quan trọng đối với bọn ta, bọn ta đều biết Chân Thần là người của Chân vũ trụ, cho nên ta mới hỏi nhiều như vậy!”
Từ Chân!
Nghĩ đến từng chuyện của Từ Chân, Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Tỷ ấy là đại tỷ của ta!”
Thấy nụ cười yêu thương của Diệp Quân, Tống Chỉ Ngôn vô thức hỏi: “Tỷ tỷ nuôi hay tỷ tỷ nuôi để thịt?”
“Hả?”
Diệp Quân sững sờ.
Tống Chỉ Ngôn biết mình lỡ lời, vội vàng nói: “Thì ra là đại tỷ…”
Diệp Quân nhìn Tống Chỉ Ngôn, cô gái này thật không tầm thường.
Lúc này, xe ngựa dừng lại, Tống Chỉ Ngôn nói: “Đến rồi!”
Nói xong cô ta nhanh chóng bước xuống xe ngựa.
Diệp Quân cũng xuống xe ngựa, lúc này, bọn họ đang đứng trước một tòa phủ đệ, tòa phủ đệ này to gấp mấy lần Tống phủ, cũng xa hoa hơn.
Diệp Quân nhìn cửa phủ đệ: Dạ phủ.
Lúc này, trước cửa Dạ phủ có rất nhiều người ra vào, vô cùng náo nhiệt.
Tống Chỉ Ngôn nói: “Diệp công tử, mời!”
Diệp Quân gật đầu, hắn và Tống Chỉ Ngôn đi đến cổng phủ đệ, trên đường đi, Tống Chỉ Ngôn nói: “Diệp công tử, từ giờ ta sẽ gọi huynh là anh họ!”
Diệp Quân gật đầu: “Được!”
Nếu đã che giấu danh tính thì đương nhiên phải diễn cho tốt.