Tay trái của Ngao Thiên Thiên nắm lấy tay phải của Diệp Quân, cô ta quay đầu lại nhìn Diệp Quân gần trong gang tấc, miệng nở nụ cười, giọng nhỏ như muỗi kêu: “Xin lỗi… không thể tiếp tục đi cùng ngươi được nữa rồi”.
Diệp Quân nắm chặt tay Ngao Thiên Thiên, cô ta nhìn hắn: “Ta hỏi ngươi một câu cuối cùng, ngươi có từng thích ta không?”
Nói rồi cô ta dừng lại, cười nhẹ: “Không trả lời cũng được!”
Linh hồn của cô ta càng lúc càng mờ rồi chỉ còn là một làn khói mỏng, tựa như có thể tiêu tán bất cứ lúc nào.
Cô ta đang kiên trì đợi lấy câu trả lời cuối cùng!
Thích không?
Ngao Thiên Thiên không phải là một cô gái rụt rè, dường như tất cả mọi người đều biết cô ấy thích Diệp Quân, vì cô ấy chưa từng che giấu điều này.
Cô ấy cũng cảm thấy không cần thiết phải giấu.
Ta thích huynh thế nên ta có thể vì huynh làm bất cứ chuyện gì.
Kể cả chết!
Nhìn Ngao Thiên Thiên sắp ngọc nát hương tan, Diệp Quân bỗng nhếch miệng cười, hắn không trả lời câu hỏi của Ngao Thiên Thiên.
Ngao Thiên Thiên cũng cười.
Nụ cười rất rạng rỡ!
Vì cô ấy đã biết được đáp án rồi!
Ngay lúc này, Diệp Quân bỗng trở người nhảy lên, hắn ôm linh hồn của Ngao Thiên Thiên: "Muội sẽ không chết đâu, dù có chết thì cũng là ta chết trước!"
Dứt lời, hắn xòe tay ra, một khúc hồn mộc xuất hiện trong tay hắn.
Chính là khúc hồn mộc được đế tộc Bất Tử tặng lúc trước!
Diệp Quân kích hoạt hồn mộc, nó phát ra một đạo hồn quang, hút Ngao Thiên Thiên vào trong.
Diệp Quân nhìn chằm chằm khúc hồn mộc nọ, khi cảm nhận được khí tức của Ngao Thiên Thiên không bị tan biến hết, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Khúc hồn mộc này đã giữ được linh hồn của Ngao Thiên Thiên!
Diệp Quân đặt khúc hồn mộc vào trong thế giới của Tháp gia, sau đó gắng gượng đứng dậy. Lúc này, thân xác của hắn đã không còn, chỉ còn lại linh hồn.
Vừa nãy Ngao Thiên Thiên đã chịu phần lớn lực sát thương thay hắn, nếu không linh hồn của hắn hoàn toàn không trụ nổi.
Tiếng đánh đấm bên cạnh đã cắt đứt dòng suy nghĩ của Diệp Quân. Hắn quay đầu nhìn thấy gần đó Bát Uyển còn đang chiến đấu, nhưng lúc này, cô ấy đã giết chết đến ba tên quân cận vệ!
Diệp Quân cũng khá bất ngờ, năng lực chiến đấu của Bát Uyển quá mạnh mẽ.
Đúng lúc này, một thiếu niên quân cận vệ bỗng bỏ qua Bát Uyển, quay người đánh về phía Diệp Quân!
Rõ ràng, gã muốn giết Diệp Quân trước!
Vì bây giờ là lúc Diệp Quân yếu nhất!
Thấy thiếu niên quân cận vệ kia xông tới, Diệp Quân nheo mắt lại, trong mắt toàn là sát khí.
Khi thiếu niên kia tới cách Diệp Quân mười trượng thì Diệp Quân bỗng biến mất tại chỗ.
Vù!