Mục lục
(Nháp) Nhất Kiếm Phá Thiên (Hậu duệ kiếm thần) - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Phong lắc đầu: “Lúc mới đến, cô giáo Ngao được viện trưởng tuyển vào làm giáo viên, khi đó cô ấy không biết nhiều về phong tục của chúng ta, nếu cô ấy là người của ngôi sao màu xanh thì làm sao có thể không quen với phong tục ở đây được chứ? Con hiểu ý cha không?”

Lý Nguyên khó tin nói: “Cô ấy đến từ khu vực khác sao?”

Lý Phong gật đầu: “Lúc đầu, con theo đuổi cô ấy, cha cũng không phản đối, nếu con có thể theo đuổi cô ấy, cũng không phải là chuyện gì xấu với nhà họ chúng ta, còn có thể nói là đại sự. Mặc dù cha cũng biết xác suất của việc này rất nhỏ nhưng vẫn ôm một chút may mắn. Nhưng hiện giờ…”

Nói đến đây, ông ta tức giận nhìn Lý Nguyên: “Cô ấy đã có bạn trai rồi nhưng con vẫn muốn tỏ tình với cô ấy, con cho rằng mình đẹp trai đến thế sao? Con làm thế là ngốc đấy, chẳng có chút phong độ nào cả, nếu cha là phụ nữ cũng sẽ coi thường con”.

Sắc mặt Lý Nguyên cực kỳ khó coi.

Lý Phong nói tiếp: “Cô giáo Ngao là người kiêu ngạo thế nào? Người mà cô ấy thích có thể là người tầm thường được à? Con nghĩ người đàn ông đó là người tầm thường sao?”

Lý Nguyên do dự, sau đó nói: “Con đã điều tra, hắn chẳng qua chỉ có chút quan hệ với gia tộc Hiên Viên…”

“Đồ ngu ngốc!”

Lý Phong bỗng tức giận quát: “Gia tộc Hiên Viên là thế lực như thế nào? Dùng cái đầu heo của con mà suy nghĩ đi, mẹ nó chứ, người có thể làm cho họ xem trọng sẽ là người bình thường được sao?”

Sắc mặt Lý Nguyên khá khó coi, không lên tiếng.

Lý Phong nói tiếp: “Lúc nãy con khiêu khích người ta, con nghĩ người ta có để tâm đến con không? Ánh mắt đó chẳng hề có một tia tức giận nào, người ta đang xem thường con, xem thường con đó! Đồ ngu ngốc!”

Lý Nguyên cúi đầu xuống, không dám nói gì.

Lý Phong lại nói: “Cái đồ ngu như con mà còn muốn đi trả thù, có phải con muốn để cho cha con tiễn con đi trước không?”

Lý Nguyên do dự rồi nói: “Cha, cha lo nghĩ rồi! Cha là trưởng lão của hội trưởng lão, hai người họ chẳng qua chỉ là giáo viên, cha cứ chèn ép họ thì họ có thể làm được gì? Họ…”

“Mẹ kiếp!”, Lý Phong bỗng giơ tay lên tát gã một bạt tai.

Bốp!

Lý Nguyên còn chưa phản ứng kịp đã bị tát một cái văng ra xa, cả người đập mạnh xuống đất.

Lý Nguyên ngơ ngác.

Lý Phong nhìn Lý Nguyên: “Mày ngu hơn tao nghĩ nữa, cả đời sáng suốt của ông đây sao lại sinh ra đứa con ngu như mày chứ, ông đây nghi ngờ mày có phải là con của ông hàng xóm không đấy”.

Lý Nguyên: “…”

Lý Phong chỉ vào Lý Nguyên mắng: “Ông đây đã nói nhiều với mày như thế mà mày chẳng nghe lọt một chữ, vậy thôi ông đây cũng lười nhiều lời với mày. Người đâu!”

Ông ta vừa dứt lời, hai ông lão bỗng từ đằng xa đi đến.

Lý Phong lạnh lùng nhìn Lý Nguyên: “Đưa nó về nhà họ Lý, không có lệnh của tôi không được phép cho nó ra ngoài, nếu nó dám tự ý ra ngoài thì đánh gãy chân nó”.


Nghe Lý Phong nói thế, sắc mặt Lý Nguyên trở nên trắng bệch: “Cha, con còn phải đi học, con còn phải…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK