Mộc Uyển Du ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân, Diệp Quân cười nói: “Ý anh là anh rất nhớ những ngày ba chúng ta cùng sống chung”.
Nói xong, hắn cũng hơi ngượng ngùng.
Sau khi về, phải trấn áp huyết mạch phong ma này mới được, huyết mạch phong ma ngày càng không thuần khiết rồi.
Huyết mạch phong ma: “…”
Mộc Uyển Du bỗng ôm lấy Diệp Quân, cô ấy vùi đầu vào ngực hắn, sau đó khẽ nói: “Em thích anh”.
Diệp Quân gật cười: “Anh biết”.
Mộc Uyển Du lại nói: “Nhưng ở ngôi sao màu xanh này một chồng nhiều vợ là phạm pháp”.
Diệp Quân vô thức nói: “Anh sẽ ra lệnh sửa lại ngay”.
Mộc Uyển Du ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân, Diệp Quân cúi đầu hôn nhẹ lên đôi môi mềm mại, sau đó nói: “Dù sao em cũng không chạy thoát được”.
Mộc Uyển Du khẽ nói: “Em đã không chạy được từ lâu rồi”.
Diệp Quân bật cười.
Mộc Uyển Du nói: “Tô Tử sẽ đi với anh sao?”
Diệp Quân lắc đầu: “Cô ấy quyết định ở lại đây”.
Mộc Uyển Du hơi khó hiểu: “Cậu ấy không đi với anh à?”
Diệp Quân gật đầu.
Mộc Uyển Du nói: “Anh vẫn sẽ quay lại chứ?”
Diệp Quân cười nói: “Ừ”.
Mộc Uyển Du im lặng một lúc: “Em cũng muốn tạm thời ở lại đây”.
Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”
Mộc Uyển Du khẽ nói: “Nơi này là nhà… bên ngoài hơi xa lạ”.
Diệp Quân không nói gì.
Mộc Uyển Du ôm lấy Diệp Quân, khẽ nói: “Được không?”
Diệp Quân gật đầu: “Được chứ”.
Mộc Uyển Du mỉm cười, sau đó nói: “Anh có về thường xuyên không?”
Diệp Quân nói: “Hai người ở đây, anh sẽ về”.
Mộc Uyển Du gật đầu: “Ừ”.
“Hơ hơ”.
Đúng lúc này một giọng nói vang lên.
Diệp Quân quay đầu lại nhìn, lúc nhìn thấy đối phương hắn sửng sốt: “Chết tiệt, sao lại là tỷ?”
Người đến không ai khác chính là Từ Nhu.
Nhìn thấy Từ Nhu, Diệp Quân hơi bất ngờ, hắn không ngờ người phụ nữ lại chủ động đến tìm hắn.
Từ Nhu nhìn Diệp Quân, bình tĩnh nói: “Đi theo ta”.
Nói xong, nàng ta xoay người đi ra ngoài.