Yêu Nguyệt lập tức bị giết chết!
Biến mất một cách im hơi lặng tiếng.
Ngay cả thành viên của Yêu tộc cũng không phát hiện Yêu Nguyệt đại nhân của bọn họ đã không còn nữa.
Người phụ nữ váy trắng xoay người rời đi.
Nơi này như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Yêu Nguyệt: “…”
…
Chúng Thần Điện, vũ trụ Thần Nhất.
Hôm nay có một người đàn ông trung niên dẫn theo một cô gái đi tới Chúng Thần Điện, chính là Thần Võ và Thần Tuyết.
Mà lần này đương nhiên bọn họ đến để lôi kéo Chúng Thần Điện.
Nếu chỉ có một mình Diệp Quân đương nhiên bọn họ không cần kéo bè kéo cánh, nhưng vấn đề là bây giờ Trấn tộc đã công khai đứng về phía Diệp Quân, vì thế bọn họ không thể không tìm mấy người bạn đồng minh.
Mà Chúng Thần Điện có thù với Diệp Quân, đương nhiên là đối tượng lôi kéo tốt nhất.
Hai người đi tới trước Chúng Thần Điện, Thần Võ nhìn Chúng Thần Điện trước mặt, trong mắt lộ vẻ phức tạo: “Thần Nhất…”
Chúng Thần Điện trước mắt là do Thần Nhất gây dựng trước đây, mà Thần Nhất lại là tiên tổ của nhà họ Thần, cũng là tiên tổ mạnh nhất từ trước đến nay, hơn cả người lập nên gia tộc.
Tiếc là thiên tài yêu nghiệt như thế lại có ngăn cách với gia tộc, giận dữ rời đi.
Nếu Thần Nhất không rời khỏi nhà họ Thần thì nhà họ Thần đã vượt qua khu vực Tiên Linh, trở thành thế lực đứng đầu cả vũ trụ từ lâu rồi.
Thần Tuyết chợt nói: “Năm đó sau khi Thần Nhất rời khỏi nhà họ Thần thì có từng trở về không ạ?”
Thần Võ gật đầu: “Có”.
Thần Tuyết nhìn về phía Thần Võ, Thần Võ nhẹ giọng nói: “Lần đó ông ấy trở về chỉ là vì mang một vài thứ gì đó đi, mà gia chủ mạnh nhất khi đó hoàn toàn không có sức đánh trả ông ấy. Hơn nữa ông ấy còn từng cảnh cáo nhà họ Thần, một ngày ông ấy còn sống, nếu người nào trong nhà họ Thần tiến vào vũ trụ Thần Nhất ông ấy sẽ giết người đó”.
Thần Tuyết im lặng.
Không thể không nói chuyện này có hơi châm chọc.
Vì Lúc trước Thần Nhất bị nhà họ Thần đuổi đi, mà bây giờ nhà họ Thần lại muốn hợp tác với thế lực do Thần Nhất tạo ra.
Nhưng cũng hết cách rồi.
Vì chuyện này có liên quan đến thịnh suy của nhà họ Thần.
Hai người nhanh chóng đi vào trong đại điện, đại điện trống không, ông lão tiếp đón bọn họ cũng chậm rãi lui xuống.
Rất lâu sau đó, trong Thần Điện đột nhiên có một người đàn ông trung niên bước ra.
Thần Võ nhìn người đàn ông trung niên đang đi đến, người đàn ông cười khẽ: “Ta tên Nguyên Thị”.
Thần Võ gật đầu: “Thì ra là Thị Thần”.
Rõ ràng Nguyên Thị rất hài lòng với cách xưng hô của Thần Võ, nụ cười trên mặt ông ta rất rạng rỡ: “Các hạ đến đây là vì Diệp Quân kia sao?”
Thần Võ gật đầu: “Đúng vậy”.
Nguyên Thị gật đầu: “Không dám giấu gì ông, Thần Chủ chúng ta có lệnh không được gây chuyện với Diệp Quân”.
Thần Võ thắc mắc: “Vì sao?”
Nguyên Thị lắc đầu: “Không biết”.
Nét mặt Thần Võ trở nên nặng nề.