Sắc mặt Nguyên chủ giáo âm u.
Ông ta thật sự không biết nên làm gì.
Đầu hàng thật ư?
Tuyệt đối không thể, đừng nói đùa. Thần mà cho phép Chúng Thần Điện đầu hàng sao?
Năm xưa cho dù bị Quá Khứ Tông đánh cho nát người, bọn họ cũng chưa từng quỳ gối.
Nhưng nếu không hàng, chẳng lẽ lại đối đầu với vũ trụ Quan Huyên?
Đánh nổi không?
Không là cái chắc.
Thái độ của vũ trụ Quan Huyên cũng vô cùng cứng rắn: không hàng thì chết.
Không có lựa chọn thứ ba.
Đúng lúc Nguyên chủ giáo đang rối rắm, một lão già bước vào điện, cung kính thi lễ rồi kích động nói: “Chủ giáo, chúng ta có Thần dụ!"
Thần dụ!
Hai chữ này khiến ai nấy đều bật dậy.
Đã trăm ngàn năm qua không có Thần dụ, vậy mà bây giờ lại xuất hiện?
Có Nguyên chủ giáo đi đầu, bọn họ nhanh chóng rời khỏi đại điện. Một tia sáng vàng giáng xuống từ trời cao khiến ai nấy đều quỳ xuống.
Nguyên chủ giáo cũng quỳ theo với vẻ mặt thành kính.
Sự xuất hiện của Thần dụ sau ngàn vạn năm này khiến ông ta phấn khích vô cùng.
Mỗi khi Chúng Thần Điện gặp đại nạn, nó đều xuất hiện.
Điều này có nghĩa gì?
Nghĩa là Thần không quên họ.
Thần vẫn ghi nhớ họ.
Một hồi sau, một tấm thiếp vàng bay ra từ tia sáng, dừng lại trước mặt Nguyên chủ giáo.
Ông ta cung kính nhận lấy, nhưng khi đọc được nội dung bên trong thì sửng sốt.
Các Chủ giáo còn lại tò mò nhìn sang.
Một hồi sau, Nguyên chủ giáo đứng dậy. Lập tức có mệnh lệnh truyền ra từ Chúng Thần Điện.
"Rút lui khỏi Chúng Thần giới, di chuyển đến thời đại cũ”.
Đó là nội dung của Thần dụ.
Thần muốn họ từ bỏ Chúng Thần giới.
Nguyên chủ giáo tuy mang lòng hoài nghi nhưng cũng đành làm theo. Ông ta cứ tưởng Thần sẽ xuất hiện, thống lĩnh họ chiến đấu chống lại vũ trụ Quan Huyên, nào ngờ Thần lại muốn họ từ bỏ nơi này, đến thời đại cũ.
Chẳng lẽ Thần cũng không muốn khai chiến với vũ trụ Quan Huyên?
Một tia lo lắng xẹt qua trong mắt ông ta.