Mục lục
(Nháp) Nhất Kiếm Phá Thiên (Hậu duệ kiếm thần) - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông lão Bác Thiên do dự rồi hỏi: “Là như thế nào?”

Bác Thiên Khuyết nói: “Ông thử nghĩ mà xem, lần này tộc Bác Thiên tổn thất nặng nề ở vũ trụ Quan Huyên, trong tình huống này, vũ trụ Quan Huyên sẽ không nghĩ đến việc chúng ta lại dám đến lần nữa, ông nghĩ sao?”

Ông lão tộc Bác Thiên im lặng, nói thì nói thế nhưng cảm thấy hình như không ổn lắm.

Bác Thiên Khuyết nói tiếp: “Lần này, là do vũ trụ Quan Huyên bắt đầu bành trướng. Diệp Quân đến Loạn Tinh Giới mà chỉ dẫn theo một người, thế này không phải bành trướng thì là gì? Thế nên ta quyết định chúng ta đến đánh lén một lần nữa”.

Đánh lén một lần nữa.

Nghe Bác Thiên Khuyết nói thế, các cường giả tộc Bác Thiên đều sửng sốt.

Bác Thiên Khuyết trầm giọng nói: “Gọi các cường giả trong tộc đến, theo ta đi giết Diệp Quân”.

Ông lão tộc Bác Thiên đó do dự, sau đó nói: “Trưởng lão, ta nghĩ chuyện này hơi bất thường, có cần đợi tộc trưởng ra rồi để tộc trưởng quyết định không?”

“Đợi cái gì?”

Bác Thiên Khuyết tức giận nói: “Đây thực sự là cơ hội ngàn năm có một với tộc Bác Thiên, nếu bỏ lỡ, một khi Diệp Quân đó quay lại vũ trụ Quan Huyên, lúc đó muốn giết hắn sẽ khó như lên trời”.

Ông lão tộc Bác Thiên muốn nói lại thôi, Bác Thiên Khuyết lạnh lùng lên tiếng: “Bác Thiên Liệt, ông sợ rồi à?”

Bác Thiên Liệt trầm giọng nói: “Ta chỉ thấy chuyện này rất trọng đại, chúng ta nên đợi tộc trưởng ra rồi tính”.

Bạc Thiên Khuyết lạnh lùng nói: “Hiện giờ tộc trưởng bế quan tu luyện, sao có thể đến quấy rầy được? Hơn nữa, cũng không phải ông không biết tính cách của tộc trưởng, với tính cách của ông ấy, nếu biết được cơ hội ngàn năm có một này, ông ấy chắc chắn sẽ là người đầu tiên giơ hai tay đồng ý”.

Các cường giả tộc Bác Thiên im lặng không đáp, vì như Bác Thiên Khuyết nói, nếu Bác Thiên Đạo có ở đây, chắc chắn sẽ đồng ý cả hai tay.

Bác Thiên Khuyết nói tiếp: “Bác Thiên Liệt, ông nghĩ mà xem, chỉ có hai người Diệp Quân, mà cho dù người phụ nữ váy trắng có mạnh đến đâu thì cùng lắm chỉ là một Tuế Nguyệt Đại Đế... Ngay cả khi ta đánh giá quá cao người đó, cho rằng người đó là Mệnh Vận Đại Đế thì có làm sao? Bây giờ chúng ta còn hai vị Mệnh Vận Đại Đế, cộng thêm bọn ta, muốn giết cô ta chẳng phải như giết một con gà sao?”

Bác Thiên Liệt không nói gì, ông ta là người khá thận trọng nên chỉ mong đợi Bác Thiên Đạo ra rồi tính.

Ngay lúc này Bác Thiên Khuyết nói: “Chỉ biết nói sao nghe vậy thì sao mà làm nên chuyện lớn được?”

Một cường giả tộc Bác Thiên cũng nói: “Đúng thế, ta nghĩ chúng ta có thể thử xem, dù sao cũng chỉ có hai người thôi, mặc dù Diệp Quân có tài nhưng dù sao hắn cũng còn trẻ, không thể là đối thủ của chúng ta, còn người phụ nữ váy trắng...”

Bác Thiên Khuyết vung tay lên: “Để ta đối phó”.

Ông ta nói tiếp: “Cơ hội không thể để mất, mất rồi thì không có lần thứ hai, đi thôi”.

Dứt lời, ông ta dẫn theo một đám cường giả tộc Bác Thiên lao lên trời, dĩ nhiên để an toàn, ông ta còn dẫn theo hai Mệnh Vận Đại Đế duy nhất của tộc Bác Thiên hiện nay.

Không lâu sau, hàng trăm cường giả tộc Bác Thiên xé tan thời không đến thẳng chỗ Diệp Quân và người phụ nữ váy trắng…

Sau khi ra khỏi thôn Thạch, cả đường đi Diệp Quân không nói lời nào, nhíu chặt mày, tâm sự nặng nề.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK