Mục lục
(Nháp) Nhất Kiếm Phá Thiên (Hậu duệ kiếm thần) - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn sợ bị hai người đó phối hợp đánh kép!

Chợt nhớ ra một điều, Diệp Quân quay sang phía Từ Chân: “Tỷ còn chưa chạy đi?”

Từ Chân chớp chớp mắt: “Có cần giúp một tay không?”

Diệp Quân khiếp sợ: “Tỷ không bị trấn áp thực lực sao?”

Từ Chân không nói gì, chỉ nhanh nhẹn móc ra một khẩu súng, nhắm thẳng về phía vị tông sư kia, bóp cò.

Diệp Quân cứng đờ cả người.

Hình tượng của Chân Thần trong lòng hắn lại một lần nữa sụp đổ.

Chơi súng?

Diệp Quân không thể ngờ được, trong tình huống này, Chân Thần lại lôi ra một khẩu súng.

Thế này không giống như những gì hắn nghĩ.

Thấy Chân Thần bóp cò, người đàn ông trung niên phía xa vẫn bình thản như không, đáy mắt còn lóe lên đầy châm chọc, ông ta xòe tay, một luồng cương khí hiện ra trước mắt.

Đoàng!

Viên đạn bị luồng cương khí kia ngăn cản.

Đến cấp bậc tông sư là có thể tu luyện ra ‘khí’, vũ khí nóng bình thường không thể tạo thành nguy hiểm cho họ.

Thấy dùng súng cũng không ích gì, Từ Chân chớp mắt, sau đó nhìn sang Diệp Quân: “Không có tác dụng rồi”.

Diệp Quân vội kéo tay cô ta, bỏ chạy.

Người đàn ông trung niên định đuổi theo, nhưng ngay lúc này, bốn phía chợt có một luồng khí thế kéo tới.

Hai bên đánh lâu như vậy, hẳn đã khiến Long Tổ của Yến Kinh chú ý.

Người đàn ông trung niêm trầm ngâm giây lát rồi quay đầu nhún người, hóa thành một chiếc bóng hư ảo, biến mất trong đêm tối.

Mặc dù ông ta là một vị tông sư nhưng cũng không dám trực tiếp đối đầu với Long Tổ của Yến Kinh.

Từ Chân kéo Diệp Quân chạy một quãng xa, cuối cùng, hai người vẫy một chiếc taxi.

Từ Chân nói: “Đến khu dân cư Vân Hải”.

Xe khởi động, nhanh chóng biến mất trên đường phố.

Trong xe, Diệp Quân quệt vết máu bên khóe miệng, sắc mặt cực kì khó coi.

Lòng hắn vô cùng hậm hực!

Người cha này thật quá đáng!

Chẳng lẽ ông ấy không sợ con trai mình bị người ta đánh chết à?

Từ Chân đột nhiên hỏi: “Cậu không sao chứ?”

Diệp Quân liếc nhìn xuống ngực, nói: “Có lẽ bị nội thương đôi chút…”

Nói đến đây, như sực nhớ ra điều gì, hắn bèn quay sang Từ Chân: “Thực sự tỷ không còn chút tu vi nào à?”

Từ Chân vội gật đầu, nhưng không nói gì thêm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK