Mục lục
(Nháp) Nhất Kiếm Phá Thiên (Hậu duệ kiếm thần) - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đạo Cổ Thụ nói: “Chắc chắn có thể khiến ngươi hài lòng”.

Diệp Quân cười nói: “Vậy sao?”

Dứt lời, hắn lấy kiếm Thanh Huyên đưa cho Đạo Cổ Thụ: “Cô giúp ta xem thử, nếu là ở nền văn minh Sâm Lâm thì nó thuộc cấp bậc nào?”

Khi nhìn thấy kiếm Thanh Huyên mà Diệp Quân đưa, vẻ mặt Đạo Cổ Thụ trở nên nghiêm trọng: “Đây…”

Thần Kỳ ở một bên cũng nhận ra sự bất phàm của kiếm Thanh Huyên, sắc mặt dần trở nên nghiêm trọng.

Một lúc sau, Đạo Cổ Thụ bỗng nói: “Ta đã đánh giá thấp ngươi và nền văn minh Quan Huyên rồi”.

Dứt lời, cô ấy nhìn Tiểu Bạch, ánh mắt hiện lên vẻ thất vọng.

Dĩ nhiên cô ấy biết người đàn ông này cho mình xem kiếm là có ý gì, người ta chỉ muốn nói cho cô ấy biết người ta có như vậy một thần vật như vậy, trừ khi cô ấy có thể có được thần vật mạnh hơn thanh kiếm này, nếu không sao người ta có thể có hứng thú?

Không có Linh Tổ giúp đỡ, cô ấy muốn khôi phục hoàn toàn cũng rất khó.

Diệp Quân bỗng nói: “Đạo Cổ cô nương, ta nghĩ chúng ta có thể hợp tác”.

Đạo Cổ Thụ nhìn Diệp Quân: “Hợp tác ư?”

Diệp Quân gật đầu: “Vì chúng ta có cùng một kẻ địch”.

Đạo Cổ Thụ nói: “Hợp tác thế nào?”

Diệp Quân cười nói: “Ta trị thương giúp cô, đến lúc đó chúng ta cùng đối đầu với nền văn minh Sâm Lâm, không chỉ thế hai bên vẫn có thể giao lưu văn minh”.

Giao lưu văn minh!

Đạo Cổ Thụ vốn dĩ muốn từ chối vì chỉ có hai nền văn minh đều thân thiện, hơn nữa có thực lực như nhau mới có thể trao đổi văn minh, chia sẻ võ đạo và công nghệ của nhau, nhưng nền văn minh Quan Huyên… Nhưng cô ấy nhanh chóng nghĩ đến nhát kiếm trước đó, nếu người đó đến từ nền văn minh Quan Huyên thì nền văn minh Quan Huyên này cao hơn nền văn minh Quy Nhân.

Nghĩ đến đây, Đạo Cổ Thụ khẽ gật đầu: “Được”.

Diệp Quân nói: “Có thể nói một chút về nền văn minh Sâm Lâm không? Giờ ta vẫn hơi không hiểu lắm về nền văn minh này”.

Đạo Cổ Thụ nói: “Võ đạo và kỹ thuật của họ đều là học được từ ta, có thể nói họ miễn cưỡng được coi là nền văn minh cấp ba, mà thực lực tổ tiên trong nền văn minh của họ có lẽ là cường giả mười phần thần tính, còn bây giờ họ đã thăng cấp hay chưa thì ta không biết”.

Diệp Quân cảm thấy hơi tò mò: “Đạo Cổ cô nương, thời kỳ đỉnh cao của nền văn minh Quy Nhân có cường giả trên mười phần thần tính không?”

Đạo Cổ Thụ lắc đầu: “Không có, nhưng bọn ta có chín cường giả đỉnh cấp mười phần thần tính”.

Chín cường giả đỉnh cấp mười phần thần tính!

Nghe thế Diệp Quân và Thần Kỳ nhìn nhau, hai người đều lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Phải nói là khá đáng sợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK